Hai tiếng ‘Quang ca’ này, Trương Bá Quang mấy tháng nay đã không biết tưởng niệm đến bao nhiều lần, mỗi khi nghĩ đến, trong lòng đều là tất cả những tư vị, có dày vò, có đau thương, có bất đắc dĩ, có phẫn nộ, có hối hận…. Chính là khi nghe Trần Lâm gọi thế, Trương Bá Quang chỉ còn lại vui sướng. Đúng vậy, tất cả những tưởng niệm, những ý nghĩ của mình, cũng không bằng một góc việc tận mắt chứng kiến người đang đối diện a!
– “Bá Quang, ai ở bên ngoài a?”. Hai người còn đang bần thần, giọng nói của mẹ Trương Bá Quang đã từ trong nhà vọng ra
Trương Bá Quang vốn định mời Trần Lâm vào nhà, nhưng băn khoăn nghĩ Trần Lâm đến tìm hắn tất nhiên có lời muốn nói, như vậy vào nhà không được tiện lắm. Vì thế Trương Bá Quang chỉ trả lời một tiếng là Trần Lâm, sau đó liền quyết định hai người sẽ ra ngoài nói chuyện
Trần Lâm cũng ló ló đầu vào gật gật chào mẹ Trương, gọi một tiếng ‘a di’, sau đó cũng liền theo Trương Bá Quang xuống lầu nói chuyện
Hai người xuống lầu, vô chừng đi trong sân vườn của tiểu khu. Tựa hồ không ai nguyện ý đánh vỡ bầu không khí im lặng này trước. Bên người ngẫu nhiên vài em nhỏ đi qua, hoặc vài lão nhân đang tản bộ. Đêm đầu thu, không khí rõ ràng rất yên ắng. Dù bầu không khí có như vậy, chuyện nên nói vẫn nói
Trương Bá Quang xỏ hai tay vào túi, mắt nhìn về trước, “Anh còn không nghĩ…. em sẽ quan tâm đến anh nữa……”. Những lời này như nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517525/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.