Hôm sau tỉnh lại, Trần Lâm liền thấy ruột như đứt đoạn từng khúc. Đêm qua, thật không rõ chính mình như thế nào lại để Tống Đình Phàm gây sức ép như vậy. Hiện tại, mình không chỉ có giọng nói khô khốc đến lợi hại, mà thắt lưng cũng đau, hai chân lại nhuyễn đến kì cục. Trần Lâm ngẩng đầu trừng mắt với Tống Đình Phàm vừa tắm rửa xong đi ra
Tống Đình Phàm mỗi sáng thức dậy đều có thói quen đi tắm rửa, còn chỉ thoái mái quấn khăn tắm ngang eo cho Trần Lâm xem, chút kệch cỡm cũng không có. Ngẫu nhiên còn ngẩng đầu hàm súc nhìn hai mắt Trần Lâm, cuối cùng vẫn là Trần Lâm da mặt mỏng, chủ động quay mặt đi hướng khác
Tống Đình Phàm đại khái chuẩn bị tốt cho mình xong, mới đi đến giường ngồi xuống, chau mày với cậu, “Còn không đứng lên? Em không định ăn điểm tâm sao?”. Trần Lâm giận nghiến răng nghiến lợi trong lòng, cái gì gọi là ‘không đứng lên’? Nghĩ cậu muốn ngủ tiếp sao? Hừ, cũng không ngẫm lại mình đã làm gì sao?? Người này không biết thật hay giả vờ không biết???
Trần Lâm căm giận trừng mắt liếc Tống Đình Phàm, người nào đó trong lòng hiểu ra, đành biết điều đổi phương thức nói chuyện, “Vậy…. em nằm thêm đi, anh chuẩn bị điểm tâm rồi gọi em dậy ăn”. Tống Đình Phàm tuy nói câu khẳng định nhưng giọng điệu rõ ràng là muốn trưng cầu ý kiến
Sắc mặt Trần Lâm dịu đi rất nhiều, không quan tâm hắn, tiếp tục vùi đầu ngủ. Tống Đình Phàm bất đắc dĩ buồn cười, vỗ vỗ vai câu bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517522/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.