– “Lau khô nước trên người trước đi!”
– “Đình Phàm, em…..”. Trần Lâm kích động muốn giải thích, rồi không biết mình phải giải thích gì
Tống Đình Phàm không phản ứng, khởi động xe. Chờ Trần Lâm lau khô nước mưa trên người mới nói, “Em bây giờ mới biết?”. Trong giọng nói ít nhiều có ý châm chọc. Hai người đều biết rõ ràng ‘mới biết’ chính là điều gì. Tống Đình Phàm trận này muốn giáo huấn Trần Lâm chút hương vị, cho nên với chuyện vừa rồi của Trần Lâm xem như không thấy, giọng điệu không lạnh không nhạt
Trần Lâm dường như không chú ý giọng điệu của Tống Đình Phàm bối rối mở miệng, “Em như thế nào lại không biết được, đêm nay… Đêm nay, Tiểu Phàm luống cuống nhiều lắm, nàng không phải loại người thích tò mò chuyện người khác, chính là đêm nay lặp đi lặp lại câu hỏi nhiều lần với em, thái độ lại lo lắng. Nếu nói đó là vì nàng xem em như bằng hữu, Trần Lâm em quả thật… ngu ngốc trong tình cảm…”. Nhẹ nhàng nói một câu, giọng nói cũng như đang tự trách mình. “Đầu tiên là Quang ca, sau lại đến Tiểu Phàm, em không phải ngu ngốc trong tình cảm thì là gì…”
Đột nhiên hai tay lạnh băng bị một bàn tay khác nắm chặt, thậm chí còn hơi đau. Tống Đình Phàm không quen nghe Trần Lâm tự trách mình, nén giận không nói gì, nhíu nhíu mày
– “Ý của em là, nếu em không chấp nhận anh, có lẽ sẽ tốt hơn?”
Trần Lâm rõ ràng có chút bi thương rút hai tay bị nắm ra. “Anh đang nói gì? Em không đùa giỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517511/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.