Tống Đình Phàm không vén chăn trên người Trần Lâm lên mà trực tiếp phủ lên người mình. Hắn, không muốn Trần Lâm lại bị lạnh, thân thể hắn cố nhiên ấm áp, sức khỏe cũng không sai 
Hai tay mò mẫm trên da thịt Trần Lâm, từ dưới mà lên vuốt ve không sót chỗ nào, thong thả mà nhu thuận. Trần Lâm chưa bao giờ được đãi ngộ như vậy, muốn nói nhưng không biết phải nói gì, chỉ có thể duy trì tình trạng thân thể cứng ngắt, đôi lúc lại dùng đôi mắt dạt dào xuân ý nhìn Tống Đình Phàm 
– “Em lúc này nhưng lại… nhìn anh như vậy…”. Tống Đình Phàm làm như bất đắc dĩ thở nhẹ một câu vào tai Trần Lâm 
Miẹng khẽ cắn nhẹ vành tai cậu, liền thấy cơ thể Trần Lâm run rẩy một chút, hai đùi cũng duỗi thẳng. Tống Đình Phàm không nghĩ, nguyên lai…. Nguyên lai tai là nơi nhạy cảm của Trần Lâm a…. Như là tìm được món đồ chơi yêu thích, Tống Đình Phàm càng theo đuổi tai cậu, gặm cắn, khẽ liếm không buông ta, “Ân…”. Lại một tiếng rên rỉ lơ đãng thoát ra từ miệng cậu… Trần Lâm mở miệng nói với Tống Đình Phàm, “Khác… Chỗ…. Khác…”. Khuôn mặt phiếm hồng trên gối không ngừng ngọ nguậy, ý đồ muốn đem giấu tai đi. Tống Đình Phàm cũng không phản đối, nếu em hộ tả anh đây liền hữu công 
Trần Lâm nghiêng đầu giấu tai trái thì lại dâng lên toàn bộ tai phải. Tống Đình Phàm vươn đầu lưỡi khẽ liếm, Trần Lâm lại vội vàng nghiêng đầu bảo vệ tai phải, nhưng tốc độ thua xa Tống Đình Phàm, một nửa tai đã bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-theo-tu-nhien-nuoc-chay-thanh-song/1517498/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.