Thấy công chúa nói một cách chắc chắn như vậy, Điểm Điểm nghiêm túc gật gật đầu, quan tâm kiến nghị.
Mười vòng?
Thế này không phải muốn mạng của ả hay sao? Nhìn hậu viên bự chảng này, rồi lại ngẩng đầu nhìn mặt trời gay gắt, công chúa mím môi, tức giận nói:
“Nóng thế này, chạy thế nào? Đứa ngốc mới chạy ấy?”
Công chúa tức giận lườm Tiểu Tiểu một cái, ánh mắt cay độc nhìn cái bụng nhô cao của Tiểu Tiểu, sao nàng ta có thể mang thai đứa con của Lân vương cơ chứ? Người phụ nữ xấu xa này, cũng xấu y chang con trai của nàng ta.
“Vậy sao? Công chúa đúng thật không ngốc nhỉ!”
Điểm Điểm cười hì hì, bàn tay sờ lên người Hổ Tử, nói cứ như cười lớn:
“Hổ Tử à, cô ả không ngốc này, liền giao cho mày vậy!”
Cái gì, muốn bảo Hổ Tử này qua đây? Nhớ đến cảm giác bị sói đè lên người lúc nãy, công chúa sợ đến nỗi vội vàng xin tha:
“Điểm Điểm, ta chạy, ta chạy là được chứ gì…”
Đừng mà, mấy con vật như sói hổ này, đừng có mà giỡn chơi, ả ta đã hưởng thụ qua một lần rồi, bây giờ ả không muốn đi hưởng thụ lần thứ hai nữa đâu. Công chúa than vãn một tiếng, sau này ra cửa, ả nhất định sẽ mắt nhìn sáu lộ, tai nghe tám phương, xem cho thật kĩ có thấy hai tên hung thần này không, chẳng muốn lại xảy ra va chạm với chúng nó nữa.
“Còn không mau chạy!”
Thần sắc lạnh xuống, vậy mà lại có mấy phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405895/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.