Cắn răng, Hoàng thượng nhẫn nhịn nỗi xúc động muốn đánh người, cái cô nàng kia rốt cuộc là bao nhiêu tuổi, đứa con rốt cuộc là của ai?
______________________________________________
Hở? Vu tướng đờ mặt, vấn đề này lúc nãy ông chưa nói à? Nhìn sắc mặt tốităm kia của Hoàng thượng, ông chỉ đành gật đầu lia lịa, nữ nhân kia rốtcuộc là ai, nhìn cái bản mặt càng tối hơn của Hoàng thượng kia thì….
“Thế đứa bé trai bốn năm tuổi mà nàng dẫn theo kia đâu rồi?”
Mày rồng cau chặt, Hoàng thượng nhớ tới những lời Sóc vương từng nói lúctrước, nghĩ tới nó có khả năng là đứa bé mình có hảo cảm kì lạ mà mìnhđã gặp một lần, trong lòng hắn thầm kích động: Có phải là, đứa bé kiacũng có khả năng là con mình?
“Bé trai? Hoàng thượng, chuyện nàylão thần thật sự không biết rồi, nàng ta đều một thân một mình, trướcnay lão thần chưa từng nhìn thấy đứa bé nào…” Vu tướng khó hiểu nhìnHoàng thượng, sao Hoàng thượng lại biết Tiểu Tiểu có con chứ? Nữ nhânkia cũng đâu giống.
“Hừ, trẫm thật không dám tin tưởng lòng trung của ngươi được nữa. Chính mắt trẫm đã nhìn thấy đứa bé kia, cái này còn giả được sao?” Hừ lạnh một tiếng, Thủy Thủy đang quỳ dưới đất lại bỗngnhiễn bật cười:
“Ha ha…nàng ta thế mà lại đã sớm sinh con? Nàngta có con rồi…thật đúng là ông trời có mắt mà, nàng ta đã có con, chàngnhất định sẽ ghét bỏ nàng ta, chàng là của ta, dù là Tiểu Tiểu cũng đừng hòng cướp đi…” Thủy Thủy bật cười điên cuồng, trong phòng tĩnh lặng dịthường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405831/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.