Nhẹ nâng cằm nàng lên, nhìn khuôn mặt không thoa son trát phấn nhưng vẫn xinh đẹp kia, Hoàngthượng cúi đầu hôn lên cánh môi đang khẽ nhếch lên của nàng.
_________________________________________
“Hở, Điểm Điểm không phải đứa con do Thủy Tiên sinh ra, thằng bé là con trai một người bạn của Thủy Tiên, chỉ là lúc đó nhận được sự phó thác củanàng ấy, chăm sóc thay mà thôi…” Tiểu Tiểu chột dạ cúi đầu, Điểm Điểmvốn chẳng phải là con trai của Thủy Tiên, thằng bé là đứa con trai màđích thân Tiểu Tiểu cực khổ mang thai mười tháng sinh ra được không vậyhả?
“Mẹ…” Điểm Điểm ấm ức dẩu môi, mẹ không cần mình nữa sao? Người thế mà lại nói mình không phải là con trai của người!
“Điểm Điểm, con đã quên lúc xuống núi, mẹ con đã từng nói gì với con rồisao?” Liều mạng nháy mắt với Điểm Điểm, may mà Điểm Điểm đủ thông mình,bé thành thật gật đầu, nói:
“Mẹ nói, bảo con nghe lời!”
“Thế thì đúng rồi, phải ngoan nha, trước hết phải nghe lời Lân vương, đợi qua một thời gian, mẹ con sẽ đến đón con!”
Thời gian thật sự không còn sớm nữa, lo lắng nhìn sắc trời bên ngoài, Tiểu Tiểu dặn dò:
“Đúng là làm phiền ngài rồi, Lân vương. Điểm Điểm không thể khôi phục nữtrang, hơn nữa chuyện bé là con trai cũng phải bảo mật, đặc biệt là đốivới Sóc vương và Hoàng thượng, xin nhờ cho!”
Lưu luyến mà nhìn hai người họ một cái, Tiểu Tiểu bất an nói:
“Điểm Điểm, ta phải về rồi, con phải nghe lời Vương gia, đừng khiến mẹ lo lắng, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405788/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.