“Nương nương, không cần đâu, đều đã qua cả rồi…”
Hoa Nguyên than nhẹ một tiếng, Tiểu Tiểu an ủi nói:
“Ta đương nhiên sẽ không dưng đi trêu chọc ả ta, chỉ cần ả đừng đụng đến ta là được! Hoa Nguyên, nói đi, không phải ta muốn xát muối vào miệng vếtthương của ngươi, câu chuyện của ngươi, ta thật sự muốn nghe thử lắmđấy?”
Nghe thử, hai chữ là đã đủ nói lên thái độ của Tiểu Tiểuđối với chuyện này, làm gì có chuyện nàng ta chỉ nghe thử thôi chứ? Biết rồi thì nàng ta sao có thể chuyện gì cũng không màng đến? Hoa Nguyêncười thầm một tiếng, Lão đại đã nhúng tay rồi, cuộc sống sau này của bọn Liên phi sẽ không còn được bình yên nữa.
“Nương nương, thật rathủ đoạn của mấy ả cũng chẳng cao minh gì, chỉ là lúc đó Hoàng thượng bị mấy ả che mắt. Lúc đó, tuy ta không phải sủng quán hậu cung, nhưng rấtđược sủng, ít nhất thì cũng xem như là khá được sủng, Hoàng thượng mộttháng đến chỗ ta cũng dăm ba lần mà thôi, nhưng chỉ có vậy, cũng đủkhiến người ta đỏ mắt rồi, đặc biệt là sau khi ta mang thai…
Lúcđó, ta mới vừa mang thai hai tháng, thì có người ngồi không yên nữa,trước là mua chuộc thái giám trong cung, giấu xạ hương vào trong phòngđang xông hương của ta, bất tri bất giác làm ta sẩy thai. Hoàng thượngbiết xong đương nhiên là tức giận, nhưng chỉ tìm ra tên thái giám đểtrút giận mà thôi, kẻ đứng sau bức màn thì chưa tra ra…
Mãi đến hai tháng sau, ta mới biết kẻ chủ mưu đứng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405729/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.