“Ngươi nói gì cơ?” Liên phi lùi về sau vài bước, cung nữ vội đỡ nàng ta ngồi, nàng ta hoang mang hỏi.
“Nô tài nghe nói, Hoàng thượng không gặp ai hết…” Tiểu Thạch tử cúi đầu, nhỏ giọng nói.
“Cái gì? Hoàng thượng không gặp ai hết, thái y thì ở thiên lao, thế…bổncung…ta phải làm sao đây?” Liên phi bất lực vung tay loạn xạ.
“Đỡ bổn cung, bổn cung phải đi gặp Hoàng thượng! Ta nhất định phải gặp Hoàng thượng…”
“Nương nương, hay là người cứ đợi ở đây, để nô tài đi xem động tĩnh ở mấy cung khác, rồi mới dò xét tình hình bên chỗ Hoàng thượng được không?” TiểuThạch tử nhanh nhẹn đề nghị. Bởi vì nếu như Hoàng thượng thật sự khôngmuốn gặp ai, cho dù nương nương có qua đó thì cũng chẳng ích gì, hơn nữa gần đây Hoàng thượng đích thực là có chút kì lạ.
“Ngươi, mau qua đó, lập tức qua đó…” Liên phi khẩn trương căn dặn, cứ sợ chậm một chútthì mình sẽ trở thành người mù không bằng. Hoàng thượng này cũng thậtlà, sao đang yên đang lành đột nhiên lại tống hết thái y vào thiên laochứ? Còn không chịu gặp ai hết, nhiều người trúng độc như vậy, không cứu mà được à? Nhưng mấy ả kia cũng chẳng bị nhẹ hơn mình là bao. Ừm, đúngvậy, cũng chẳng khá hơn mà mấy.
Đều tại tên tiểu thái giám chếttiệt kia, đợi sau khi khỏe lại, cho dù có phải đào ba thước đất cũngquyết lôi cổ tên tiểu thái giám kia ra, thật đáng ghét, dám hạ độc nhưvậy!
*************
Hỷ công công ra khỏi lãnh cung, trựctiếp đi đến thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405708/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.