“Nha đầu thối, thật là quá nghịch ngợm, có ai chỉnh người khác như vậy không hả!”
Kết quả của việc quá cao hứng, chính là bị người khác hung hăng cốc lên đầu , mà tiếng nha đầu thối kia, cũng chỉ có bảo bối sư phụ của nàng mớigọi thôi. Ôm đỉnh đầu bị cốc đau, Tiểu Tiểu ai oán nói: “Sư phụ, saoNgười còn gọi con là nha đầu thối, nha đầu ngốc thế. Con có ngốc thìcũng là từ nhỏ bị sư phụ gõ đến ngốc. Hu hu, ra tay cũng không nhẹ mộtchút, đau chết đi được…..”
Tiểu Tiểu ủy khuất dẩu môi, qua hồi lâu mới nhảy dựng lên:
“Sư phụ, sao Người lại ở đây? Người đến lúc nào vậy?”
Lão nhân bóp trán thở dài, đồ đệ ngốc này, đúng là chẳng có chút tiến bộnào cả! Mình đã ở đây được một canh giờ rồi, nó lại không cảm giác được? đã nói chuyện với nó lâu vậy rồi, nó mới nhớ ra mà hỏi “sư phụ, Ngườiđến lúc nào vậy?”
Haizz, chọn người không kĩ! Gặp phải đệ tử ngớ ngẩn này đây!
“Nha đầu ngốc, vi sư đã đến hơn nửa ngày rồi, nhà ngươi mới nhớ ra hỏi câunày hả? Thật là…..” Lão nhân lắc đầu, đồ đệ này, thật ngốc!
“Sưphụ à, đừng giận nữa, người ta cũng chỉ là cao hứng quá thôi mà!” lắclắc cánh tay của ông, Tiểu Tiểu làm nũng như lúc còn nhỏ.
“Làmsao vi sư dám giận chứ? Nếu như ngày nào đó chọc giận nhà ngươi, vạnnhất nhà ngươi cho vi sư uống ‘nước tiểu đồng tử’ thì sao?”
“Sưphụ, làm sao đệ tử dám chứ? Nếu như dám làm thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405687/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.