Đều nói không khéo thì không thành sách, kì thực nhiều lúc sự tình vốn là như thế kia. TiểuTiểu này đã dự tính chắc chắn hôm nay sẽ không có khách quý đến làmphiền nàng, nàng có thể yên tâm ra ngoài ngủ một giấc ngon lành, nhưngai mà ngờ tới Hỷ công công sẽ “nháo quỷ” chứ? Cộng thêm sự phóng đại của mấy công công tống thiện ở Ngự thiện phòng nữa, lãnh cung này muốn lãnh tĩnh (lạnh lẽo yên tĩnh) cũng khó…..
Tiểu Tiểu cất ngân phiếu, nàng cũng không cho rằng xuất cung là chuyện dọa người gì, liền cứ nhưvậy nghênh ngang mà đi ra ngoài. Đi ra đến Viện tử của mình, đứng ở đạimôn, quay đầu nhìn lại Viện tử sau này mình phải ở, thầm nghĩ sau nàychính mình còn phải tự bỏ tiền ra mua chút đồ về. Đặc biệt là ngày mai,cái khác có thể không cần mua, chăn đệm hết thảy là một bộ nhỉ? Hoàngthượng đã nói qua phải “hảo hảo” chiếu cố chính mình, Tiểu Tiểu khôngcho rằng cung nhân sẽ hảo tâm đưa chăn đệm đến đây.
Trong lúcsuy tư, cước bộ cũng đã sắp ra khỏi lãnh cung, hình như thấp thoáng nghe thấy tiếng người nói chuyện, thân thể nàng dừng ở trong cửa lãnh cungmột chút, trốn ở một bên xem tình hình ngoài cửa. Tiểu Tiểu vẫn lo lắngsẽ có người đến tuần tra, hậu quả của việc tự ý xuất cung hình như cóchút nghiêm trọng.
“Ngươi là ai? Lén lén lút lút ở đây làm gì?”
Một nữ tử thân mặc trang phục cung nữ, một tay chống nạnh, một tay chỉ vào mũi Tiểu Tiểu, rất không khách khí nói.
“Thế ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/2405661/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.