Trở lại khuê phòng của Thủy Thủy, soái ca cũng theo tiến vào, hắn vẻ mặt tươi cười nhìn TiểuTiểu, nhìn đến nỗi làm cho đầu của Tiểu Tiểu có chút choáng váng. Soáica, đừng có “phóng điện” với ta nữa được không? Tiểu Tiểu nghĩ thầm. (ý, thời đó có điện để phóng rồi hả?)
“Tiểu Tiểu, thật sự phải dùng nước rửa chân….nội phục cộng thêm ngoại dụng hả?” Thủy Thủy vừa nhịn không được cười to, vừa hỏi.
“Đúng thế, đương nhiên là có tác dụng. Nhưng mà….” đình chỉ ý cười, Tiểu Tiểu nói: “Kì thực, không cần làm vậy cũng khỏi. Chỉ là phải chịu tội thêmvài ngày mà thôi!” huynh muội hai người họ cười sặc sụa, Tiểu Tiểu cũngcười theo.
“Nói thêm cho hai người một bí mật nhé, kì thực chỉcần dùng nước rửa chân lau mặt vài lần là được, căn bản không cần phảiuống…”
“Tiểu Tiểu, cô xấu lắm nha….” nghĩ đến bộ dạng uống nướcrửa chân của Ngưu Phong, lại nghĩ đến bộ dạng dùng nước rửa chân để laumặt của hắn, Thủy Thủy cười sặc sụa, một bên soái giúp nàng ta vỗ vỗlưng.
Xấu? Như thế mà gọi là xấu sao? Vậy qua hai ngày lúc NgưuPhong độc phát, vậy không phải thành “ác” rồi sao? Đợi cho hai người họcười đủ rồi, soái ca kia mới nói:
“Tiểu Tiểu cô nương, ta tên là Vu Hoa. Ta cũng có thể gọi cô nương là Tiểu Tiểu chứ?”
Nhìn bộ dáng bân bân hữu lễ của hắn, Tiểu Tiểu tự nhiên nói:
“Đương nhiên là được, vậy ta gọi huynh là Vu Hoa nha! Vu Hoa, ta phát hiện huynh lớn lên rất soái nha?”
Đối với những soái ca nhìn thuận mắt, Tiểu Tiểu sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/22014/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.