Lúc Điểm Điểm của Tiểu Tiểu cưỡi Hổ Tử to lớn về sơn cốc, không nằm ngoài dự liệu, liền nhìnthấy sắc mặt giận dữ của sư phụ. ngẩng đầu nhìn mặt trơi vẫn chưa khuấtnúi, ta thầm than: sư phụ về sớm thế để làm gì? nhưng mà, sợ người tứcgiận, ta biết khôn mà cúi đầu xuống.
” Tiểu Tiểu, có thể nói cho ta biết đây là chuyện gì không? ” sư phụ chỉ về phía con quái vật lớn kia, nói.
” Là sủng vật mà Điểm Điểm vừa mới thuần được….” nhớ lại lúc sắp ra cửasư phụ có dặn dò ta, đừng để Điểm Điểm rời khỏi cốc, ta cả người runrẩy.
” Ngươi còn có mặt mà nói hả? nó mới bao nhiêu tuổi? ta dặndò ngươi thế nào? nếu không phải cháu ngoan của ta thông minh, lão hổ đó có thể nghe lời nó sao? ta chẳng qua chỉ ra ngoài một lát, ngươi lạilàm cho ta suýt nữa không được gặp cháu ngoan của ta nữa…..ngươi, ngươimuốn ta tức chết a! ” sư phụ chỉ ta, lần này hình như là tức giận thậtrồi.
Ta kéo Điểm Điểm từ trên người lão hổ xuống, vôi nói với nó:
” Điểm Điểm, mẫu thân còn chưa kịp hỏi con, ta chẳng qua chỉ trổ tài nẫu một bữa cơm, sao con lại chạy ra ngoài rồi? “
” Mẫu thân, con ra ngoài bắt chim ” Điểm Điểm ngẩng đầu, ngây thơ nói.
” Bắt chim? con lại không biết khinh công, bắt được chim sao? “
” Chính vì không biết khinh công, con mới chạy ra ngoài bắt a! ” ĐiểmĐiểm nhìn ta bằng ánh mắt nhìn một kẻ ngu ngốc, ta tức giận hỏi:
” Thế con có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-tay-dat-ra-mot-bao-bao/22007/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.