Tiếng rít gào kéo dài đến hết thuốc chữa.
Hệt như như làn nước sôi sùng sục đang không ngừng cuộn trào trong lòng cô không sao dằn xuống được.
Luồng khí nóng ở cổ cũng hun nóng đến tận mang tai, cô nhìn thấy ở nơi góc rẽ cách đó không xa, người đàn ông mặc áo khoác màu xám đậm vừa cúp điện thoại.
Người ấy rảo bước về phía cô.
“Biểu diễn kết thúc rồi sao?” Trình Hoài Cẩn bước tới trước mặt cô khẽ hỏi.
Tô Chỉ cảm thấy khắp người nóng như phải bỏng, cô cố dằn xuống nhịp tim đập loạn, gật đầu nói: “Chú tới muộn rồi.”
“Xin lỗi, trên đường cao tốc có tai nạn, bị kẹt xe lâu quá.”
“Không sao.”
Dưới ánh đèn đường lờ mờ, Tô Chỉ cứ thế nhìn Trình Hoài Cẩn.
Ánh đèn mịt mờ chầm chậm lưu động trên hàng lông mày cùng sống mũi cao thẳng của anh, anh cứ vậy lặng lẽ nhìn cô chăm chú, cũng từ từ vỗ về xoa dịu nhịp tim cô.
“Sao chú lại gọi tôi là hoa chuông nhỏ?” Tô Chỉ chợt nhớ tới những lời anh nói trong điện thoại, hai gò má lại nóng bừng lên.
Ánh mắt Trình Hoài Cẩn nhìn xuống búi tóc của cô.
Tô Chỉ khẽ “hả” một tiếng, cô giơ tay lên sờ mới nhớ ra đóa hoa nhỏ trên búi tóc mình.
“Đây không phải hoa chuông! Chỉ là bông hoa nhỏ bình thường thôi! Hơn nữa tôi thích hoa cát tường cơ mà! Hoa cát tường! Không phải hoa chuông, đây là hai loài hoa khác nhau!”
Trong mắt Trình Hoài Cẩn hiện lên ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-phuc/2868047/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.