Mới vừa vào đến cửa lớn biệt thự, liền có một bóng hình xinh đẹp nhào tới.
“Bằng Bằng…”
“Phi Phi…”
Tiếng kêu cùng lúc vô cùng buồn nôn, hơn nữa tiếng hôn má “chụt chụt” vang vang, như sợ người khác không biết họ là những người yêu nhau cuồng nhiệt vậy.
“Anh Ngụy, anh vẫn đẹp giai nha.” Tống Phi Phi mắt sói sáng ngời nhìn tôi chằm chằm.
“Phi Phi cũng vẫn hoạt bát đáng yêu vậy.” Anh đây không phải ăn chay, cũng mắt sói sáng ngời ngó lom lom đáp lại.
“Em hôm nay nước hoa đậm hơn phải không?” Việt Triển Bằng tỉnh bơ im hơi lặng tiếng xen vào giữa chúng tôi, ngăn cô ra.
“Có sao? Em chỉ xịt có xíu.”Tống Phi Phi ngửi ngửi mình, vẻ mặt nghi hoặc. Việt Triển Bằng cười không nói, ôm cô đi vào phòng khách, tôi theo thường lệ đi bên cạnh cậu ta.
“Bọn em đến rồi đấy hả?” Việt Y Na cười duyên dáng ra đón, kéo tay Cô Kiến Hoa. Chị mặc một bộ váy tím, trang điểm nhẹ, vẻ cao quý nền nã.
“Tế Thâm, anh ở đây rồi à?” Việt Triển Bằng ánh mắt sáng lên, hướng người con trai bên cạnh Cô Kiến Hoa, “Đến lúc nào thế?”
“Mới tối hôm qua, em khí sắc không tồi nhỉ.”
“Anh cũng vậy.”
Hai người đập tay, rồi bắt tay, thái độ thân thiện, có thể thấy được là người quen.
“Cậu ta là ai vậy?” Tôi lại gần Cô Kiến Hoa hỏi.
“Cậu ấy gọi là Việt Tế Thâm, anh họ Tiểu Bằng, lớn hơn ba tuổi, là con của chú Hai Tiểu Bằng.”
“A? Em thật không biết còn có người này.” Tôi cẩn thận đánh giá cậu trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-linh-thoi-dai/1331926/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.