Phòng tập thể hình rộng rãi sáng sủa, tôi vui vẻ cùng Nhạc Gia mỗi người một máy chạy bộ, chạy toát mồ hôi lưng.
Đây là câu lạc bộ thể hình tiện nghi bậc nhất thành phố, chi phí cũng bậc nhất luôn, một năm mất hai vạn đồng. Nếu không nhờ Nhạc Gia dàn xếp trơn tru, nghèo rớt mùng tơi như tôi nào đủ khả năng.
Không thể không hoài niệm lúc trước, Nhạc Gia cùng huấn luyện viên gấu cơ bắp quen nhau, câu lạc bộ thể hình thuộc về đối phương nên bọn tôi tùy thích ra vào, hoàn toàn miễn phí. Đáng tiếc, từ khi Nhạc Gia chia tay gã, cũng đồng thời chấm dứt “kiếp sống kí sinh” của tôi, thật sự là than ôi thương thay.
“Tiểu thiếu gia đi rồi à?” Nhạc Gia vừa chạy vừa hỏi
“Ừ.” Tôi gật gật đầu.
“Như thế nào lại đột nhiên chạy lấy người như thế?”
“Tu thành chính quả, còn nán lại chỗ tôi làm chi, muốn tôi làm mẹ già của cậu ta nữa hả?”
“Thế cậu ấy không ôm bạn gào khóc thảm thiết, nồng nhiệt bày tỏ à?”
“Não chạy nhiều quá, cẩn thận mệt đó.” Đã rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm, tôi không hề đề cập đến chuyện xảy ra ngày đó, nếu không, nhất định sẽ bị bọn họ cười không dứt cho coi.
“Nói thật, bạn vì cái gì lại không chấp nhận cậu ấy? Tớ cảm thấy rất tốt mà.” Nhạc Gia vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tuy tuổi có phần nhỏ hơn, nhưng khả năng tiềm tàng lớn, kiểu trẻ con thế cũng không tồi. Qua vài năm nữa, tuyệt đối là tiềm năng lớn khiến kẻ khác ngây ngất.”
“Cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-linh-thoi-dai/1331922/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.