Chương trước
Chương sau
U Minh Lang Vương dẫn đoàn người đến tiếp viện cho chủ nhân thì nó thậm chí rất khó nhận ra, nữ tử mặc lam y đã vấy lên đó không biết bao nhiêu là máu, với bộ dáng nhìn tựa tinh linh đang nhảy múa trong đám Huyết tộc kia, mỗi một cái vung tay xoay người đều mang theo máu kẻ thù trên hai thanh chủy thủ, vẻ đẹp tràn đầy ma mị mà kinh tâm động phách.

Vô Phong ngay khi trông thấy cảnh tượng trước mắt thì biết muội muội hắn đã hóa tâm ma, những tưởng rằng sau khi phá giải phong ấn thì muội muội sẽ không còn bị tâm ma quấy nhiễu nhưng xem ra hắn đã lầm. Khi muội muội có lý do để tàn sát thứ gì đó quá nhiều, tâm ma sẽ luôn chực chờ bên cạnh đợi thời cơ xâm chiếm tâm trí nàng.

Đường Ngụy nhận ra đám người Vô Phong đến còn có một con sói khổng lồ, bộ lông nó có màu bạc ánh lên sắc tím với hàm răng sắc nhọn trắng hếu nhe ra gầm gừ thị uy. Dựa vào linh cảm hắn biết nhóm Huyết tộc này có thể là đến trợ giúp cho Long Tử Nguyệt, nhưng vì sao bọn họ lại chưa động thủ? Phải chăng đó cũng muốn vây bắt nàng và đứng chờ làm ngư ông đắc lợi từ cuộc giao tranh giữa bọn họ?

Trong thâm tâm Đường Ngụy không hiểu lý do vì sao Long Tử Nguyệt lúc này đây dường như phát cuồng, chỉ có lao vào chém giết tất cả mọi thứ trước mắt nàng, bản thân hắn cũng đã trúng mấy dao từ nàng. Hắn chưa từng diện kiến qua một Thuần huyết Huyết tộc nào khác ngoài chủ tử, hắn càng không biết tình trạng hiện giờ của Long Tử Nguyệt trong trạng thái bộc phát tâm ma, đã lâm vào tâm ma thì rất hiếm có khả năng bình tĩnh trở lại.

Đây là nguyên do khiến Vô Phong không muốn thủ hạ ra tay giải cứu Long Tử Nguyệt khỏi vòng vây mặc cho Hạ Tử Lân đang phát điên liên tục thúc giục ở bên cạnh, hắn bình tĩnh đáp: "Ngươi nghĩ muội muội còn phân biệt được đâu là kẻ thù đâu là đồng bạn hay không? Muội ấy sau khi chém giết quá nhiều khiến cho phần lý trí bị ác tâm xâm chiếm hoàn toàn, cho dù chúng ta có cứu được muội muội thoát khỏi sự truy bắt của đám Huyết tộc đằng kia thì chúng ta cũng sẽ nhanh chóng trở thành vong hồn dưới tay muội ấy thôi.".

Ngừng một chút, Vô Phong ngẫm nghĩ đôi chút rồi nói: "Tốt nhất để cho muội muội tiêu hao cạn kiệt tinh lực trong người rồi ra tay còn chưa muộn, muốn moi tim Thuần huyết Huyết tộc gần như là việc không thể bởi thân thể linh hoạt, tốc độ cùng sự nhạy bén khiến Thuần huyết Huyết tộc cảnh giác cực kỳ cao, rất khó chạm vào được nơi trí mạng để hạ sát thật sự bọn họ.".

Hiển nhiên bí mật về chuyện cho dù có moi tim của Thuần huyết Huyết tộc ra ngoài thì thân thể của Thuần huyết Huyết tộc đó vẫn có sự sống nếu được trả trái tim về vị trí cũ bị Vô Phong giấu nhẹm đi, hắn không thích Hạ Tử Lân chút nào, cảm giác nữ nhân mà hắn cực kỳ yêu thương bị một nam nhân khác dòm ngó, nam nhân này còn là được lòng nàng hơn hắn gấp trăm ngàn lần.

Quả thật không thể xem thường sự cuồng bạo của một Thuần huyết Huyết tộc vì chỉ trong thời gian bọn họ nói chuyện, Long Tử Nguyệt đã hạ sát hơn một nửa số Huyết tộc do Đường Ngụy dẫn đến. Nhìn lại thủ hạ chỉ còn chưa tới 20 người ruột gan Đường Ngụy như lộn hết lên, cấp bậc Huyết tộc lai thấp hơn Huyết tộc lai thuần khá nhiều nhưng bọn họ đều đã trải qua sự rèn luyện khắc nghiệt, lọt vào hàng ngũ tinh anh gần sát với Huyết tộc lai thuần nhất lại không thể sống sót nổi sau bốn, năm chiêu thức của Long Tử Nguyệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.