Dịch: Amelie.Vo
7.
Lúc Gloria vẫn còn đang ngơ ngác vì bị hôn thì môi Fassbinder đã rời khỏi môi nàng.
Hơi thở hắn dồn dập, hai tay bọc nàng lại cẩn thận rồi chạm vào đôi bàn tay lạnh cóng của Gloria.
Lúc này, Gloria đã chết lặng.
Nàng chợt nghĩ đến những lời nói của Molly.
Người chồng tương lai của nàng, chỉ có thể là Fassbinder.
Tà thần chỉ lẳng lặng ôm lấy nàng, hắn không hề trách móc những điều không cần thiết.
Những bông tuyết vẫn rơi rơi, chỉ là nó sẽ lập tức tan chảy và biến mất vào khoảnh khắc trước khi kịp chạm trúng Gloria.
Gloria được tà thần đưa trở lại lâu đài.
Cơ thể nàng run lên vì lạnh, tóc tai và quần áo trên người ướt sũng, dù nàng có được hắn sưởi ấm, cũng phải mất một thời gian để phục hồi.
Trên đường quay trở về, Gloria hoàn toàn không nhận ra được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Nàng cố nhõng nhẽo với hắn:
“Fassbinder, ta lạnh quá, người có thể cho ta mượn cái đuôi để ôm không.”
Tà thần vẫn không nói lời nào.
Gloria cho rằng hắn đã nổi giận rồi.
Nàng rất hiếm khi thấy hắn nổi giận, hoặc có lẽ đã sống quá lâu, rất khó có chuyện gì có thể chọc giận được hắn.
“Fassbinder.” Gloria lại gọi: “Ta lạnh quá.”
“Lạnh cũng phải chịu.” Vẻ mặt tà thần u ám: “Như vậy mới nhớ lâu được.”
Gloria vùi mặt vào ngực hắn, không dám hó hé thêm một từ nào. Lát sau, nàng nhận thấy có thứ gì đó mềm mại cọ vào tay mình. Cúi đầu nhìn xuống đuôi của tà thần, nàng mừng rỡ đến nỗi thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa/474991/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.