" Hoa Hồng nhỏ "
Nguyên Bình bị câu nói này dọa sợ mà lập tức quay đầu, Trên tay Ryan cầm theo một đóa hoa liên tục ngắm nhìn, anh mỉm cười nhìn cậu đem đoá hoa kia cài lên mái tóc.
" Có ai đã nói rằng cậu rất hợp với Hoa Hồng trắng chưa? Chủ Nhân "
" Đã từng " Nguyên Bình không nhanh không chậm đáp lời, bàn tay vươn lên xoa nhẹ cánh hoa như một vật báo.
" Hoắc Lam Phong? Mắt nhìn kẻ đó không tồi nhỉ, Thần thánh phương nào lại khiến Tam thiếu gia say mê đến vậy? " Ryan phì cười bàn tay vô thức bóp nát một đóa hoa khác trong tay, đôi mắt hướng về cậu chờ đợi câu trả lời
" Là người mà anh mãi mãi không thể sánh bằng "
" Quên Mất nhỉ, tôi chỉ là một nô lệ được bán đi thôi, làm sao so được với người trong lòng của cậu chứ "
Người trong lòng mãi là người trong lòng, Nguyên Bình nhíu chặt mi tâm với câu đùa cợt của đối phương, bàn tay nắm chặt thành quyền, móng tay ghim vào da thịt tạo ra những hình trăng khuyết đẹp đẽ.
Nguyên Bình đột nhiên lại thở dài một hơi
" Đợi sau khi trở về, sẽ trả cho anh giấy chuộc thân "
Ryan liếc nhìn cậu đôi mắt khó hiểu,
" Chúng ta, xem như chưa từng quen đi, trả anh cuộc sống bình thường vốn có, mấy năm qua cũng chịu khổ đủ rồi "
" Chưa từng quen? " Ryan lập lại câu nói của cậu, vươn bàn tay đến đoá hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa-no-le-hac-hoa/3312839/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.