Trời trở lạnh vào cuối tháng 1, những bông tuyết trắng xóa đã phủ đầy cả một toà dinh thự rộng lớn, Nguyên Bình ngồi bên cạch cửa sổ trên vai khoác một tấm lông cáo trắng.
Mái Tóc Bạch kim cùng làn da trắng đến một cách khó coi, con ngươi màu xanh ngọc càng khiến cậu trong lạnh lẽo khó gần.
Nguyên Bình là một người xuyên không đến đây, chuyện phải kể lại về thời điểm 2 năm trước. Lúc mà cậu vẫn còn ngồi trên ghế của nhà trường trên người càng ngập hơi thở của mùa xuân.
Một vụ tai nạn đã xảy ra, ý thức của Nguyên Bình mất dần đi, khi đó những giọt lệ tiếc nuối đã rơi xuống gò má, cậu không cam tâm, còn rất nhiều điều vẫn đang chờ đợi cậu phía trước.
Hình bóng của cha mẹ hiện trong đại não, cuối cùng là vị học trưởng cậu đã yêu thầm suốt 4 năm kia, thời điểm đó cậu cảm thấy trái tim như vỡ vụn từng mảnh.
Cho đến một lần nữa mở mắt, xuất hiện trước mắt cậu chính làm trần nhà với nhiều hoạ tiết cầu kỳ khác nhau, một màu trắng vàng lấp lánh xuất hiện trong không gian phòng.
Nguyên Bình ngồi dậy trên giường lại nắm chặt lấy tấm chăn bông ấm áp trên người mình, mọi thứ được tái hiện cách chân thực, đầy rõ ràng, không phải là một giấc mơ.
Cách cửa được mở ra, một con gái tuổi còn rất trẻ mặc một chiếc váy giống như nữ hầu bước vào, khoảng khắc cả hai mắt chạm mắt, cô ấy lại hét lên rằng.
" Tam Thiếu Gia Tỉnh Dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa-no-le-hac-hoa/3312829/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.