Annette không mong đợi cha cô xuất hiện trong bữa tiệc. Allamand vẫn lạnh lùng và ích kỷ như cô nhớ. Tấm lưng rộng của Rafael khi đứng chống lại Allamand mạnh mẽ đến mức khiến cô rơi nước mắt. Vì đây là lần đầu tiên có người bảo vệ cô như vậy.
Annette vẫn cảm thấy đau lòng khi nghĩ đến bóng lưng của anh. Nhưng điều này không có nghĩa là cô có thể tha thứ cho Rafael. Anh không chỉ hoàn toàn che giấu gia đình bên ngoại của mình với Annette, mà còn chế nhạo cô về những gì gia đình anh đã làm. Dù biết anh không biết chuyện nhưng cô vẫn không thể tha thứ cho anh.
'Mình ghét anh ấy.'
Cô ghét Rafael vì đã không mở lòng với cô. Cô ghét Rafael vì đã không tin vào cô. Dù cô có đưa tay với anh bao nhiêu lần đi chăng nữa, cô vẫn ghét Rafael vì đã không nắm lấy nó. Annette cắn môi dưới và cố gắng kiểm soát dòng cảm xúc phức tạp này. Lúc đó, một bàn tay vô danh bỗng chạm vào mái tóc dài màu vàng của cô.
"Cô đang làm gì đấy?"
Annette bị kéo ra khỏi những suy nghĩ phức tạp của mình, cau mày và nhìn Railin. Sau đó Railin bỏ tay ra và nhún vai.
"Nó sáng bóng đến nỗi tôi không thể không chạm vào nó."
Đó là một câu trả lời trơ trẽn, như thể chẳng có điều gì sai trong việc làm này. Những suy nghĩ của Railin đằng sau sự đụng chạm đó không gì khác hơn là vuốt ve một con mèo. Sự đụng chạm không có bất kỳ cảm giác tình dục nào, mà chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa-nguoi-chong-thu-tinh-cua-toi/1750694/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.