Thành thật mà nói, sẽ là dối trá nếu cô nói rằng không đáng sợ. Hiện tại cô đang ở trong một căn phòng tối cùng với một người đàn ông to lớn hơn mình rất nhiều. Anh ta không có suy nghĩ đúng đắn và thậm chí trên tay đang cầm một thanh kiếm. Cô đang sợ chết khiếp trước sự xuất hiện kỳ lạ này của Rafael.
“Rafael…”
Nhưng Annette không muốn để anh một mình ở đây. Đúng là cô sợ hãi, nhưng giờ cô đã chứng kiến khoảnh khắc yếu đuối nhất của Rafael mà anh đã che giấu bấy lâu nay. Không hiểu sao Annette cảm thấy biết ơn mạnh mẽ đối với anh. Vì vậy, với sự can đảm tuyệt vời, cô nhẹ nhàng lấy hai tay ôm má Rafael.
“Nào, Rafael. Chiến tranh đã kết thúc rồi. Bây giờ chàng đã an toàn, và sẽ không có chuyện gì xảy ra với chúng ta. Vì vậy, hãy đặt thanh kiếm của chàng xuống và đến đây. Được không? ”
Annette dịu dàng thì thầm và vỗ nhẹ vào má anh. Bàn tay nhỏ bé nhưng ấm áp của cô vuốt ve khuôn mặt, cổ và cánh tay của Rafael vài lần. Vẻ mặt đau khổ của anh dần biến mất, và cơ thể căng cứng của anh từ từ thả lỏng.
~ Cạch.. cạch…
Cuối cùng Rafael buông kiếm và nó rơi xuống sàn. May mắn thay nó rơi trên thảm nên không gây ra nhiều tiếng động. Annette nhẹ nhàng hất cái thứ đáng sợ đó ra khỏi chân mình. Cô ngồi trên ghế sa lông và vòng tay ôm lấy nửa thân trên của Rafael.
Hai tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng đè xuống bộ ngực trần rắn chắc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa-nguoi-chong-thu-tinh-cua-toi/1750660/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.