An Hinh quay đầu nhấn nút thang máy, chờ khi cô quay đầu lại, liền thấy Giản Ninh xách túi hai vai, đẩy một chiếc xe đạp từ trong nhà ra tới.
An Hinh chớp mắt, hơi hỗn độn. Cô nhìn xe đạp, lại nhìn xem Giản Ninh. Không biết vì cái gì, trong đầu có loại 囧囧 có thần cảm giác: “Thầy Giản, thầy là muốn chở em sao?” Nói cùng nhau đi là ý tứ này.
An Hinh nhớ tới đều là cảnh tượng giáo sư đạp xe đạp ở vườn trường chạy như bay, lại nghĩ tới cảnh tượng nam nữ chính trong vô số phim Hàn đạp xe đạp ở vùng ngoại ô chạy như bay, quả nhiên người lớn lên đẹp trai làm gì đều là hình ảnh mỹ lệ.
“Không chê đi.” Giản Ninh hơi hơi cong khóe miệng.
An Hinh sinh ra là bạch phú mỹ, tam quan vẫn là rất ngay thẳng. Cô cười hì hì lại tò mò mà sờ xe đạp, trên mặt nóng lòng muốn thử: “Chúng ta là muốn học theo Điềm Mật Mật sao?”
“Bộ phim nổi tiếng nhiều năm như vậy em cũng xem rồi.” Giản Ninh đẩy xe đạp vào thang máy, so với ô tô, phòng trộm phỏng chừng là vấn đề lớn nhất của loại xe này, mỗi ngày phải đẩy lên đẩy xuống.
“Kinh điển a, kéo dài không suy.” An Hinh sờ sờ xe đạp, lại cẩn thận quan sát một chút, bỗng nhiên nói: “Thầy Giản, cái xe này rất đắt sao?”
“Ừm.” Giản Ninh hơi hơi nhướng mày, hơi có kinh ngạc, còn có người hiểu xe đạp.
“Xem chất liệu, xem thiết kế.” Khuôn mặt nhỏ của An Hinh hơi mang vẻ đắc ý, đối với suy đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa-keu-thu-tieu-the-qua-manh-hu/153054/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.