🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày hôm sau, hai người cùng nhau đến nghĩa trang ở ngoại ô thành phố, đây là lần thứ hai Lộc Lâm Linh đến đây.

Vào xuân nhiệt độ tăng trở lại, thực vật có chút sức sống ngoan cường đã đâm chồi nảy lộc.

Lộc Lâm Linh đi rất chậm. Năm ấy cô khóc rất nhiều, lúc đến khóc, lúc về cũng khóc, thế nên hôm nay căn bản không nhớ rõ vị trí cụ thể ở đâu.

Lục Dương nắm tay cô, đi ở phía trước. Cuối cùng anh dừng lại trước một bia mộ.

Lộc Lâm Linh nhìn mũi chân mình, không muốn ngẩng đầu, từng giọt từng giọt nước mắt trào khỏi bờ mi rơi xuống.

"Dì, con và Linh Linh đến thăm dì rồi đây."

Lục Dương đặt bó hoa trên tay xuống, ôm lấy đôi vai đang run rẩy của Lộc Lâm Linh. Cứ vậy đứng bên cô im lặng an ủi, không nói chuyện.

"Mẹ… mẹ… mẹ, con rất nhớ mẹ…"

Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, cánh hoa hướng dương cũng theo đó khẽ cong lên, như đang gật đầu đáp lại.

Linh Linh, Linh Linh của mẹ.

Bia mộ rất sạch sẽ, người phụ nữ trong tấm ảnh trên bia mộ cũng rất đẹp, bà đang cười dịu dàng ấm áp. Lộc Lâm Linh có một đôi mắt rất giống bà.

Người đàn ông trẻ tuổi lôi kéo cô gái đang khóc thảm thiết bên cạnh mình quỳ xuống, tóc hai người quấn quýt lấy nhau trong gió.

Cảm ơn con, con của mẹ.

Đứng ở nghĩa trang sững sờ hơn một tiếng, cả tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-gio-den-gap-em/1765370/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.