Trong lòng Giang Tĩnh Nguyệt ngột ngạt khó chịu như có tảng đá đè nặng lên.
Thấy cô hồi lâu không nói chuyện, Cố Nghiêu Dã mơ hồ đoán được cô đang nghĩ gì.
Biết lúc này trong lòng Giang Tĩnh Nguyệt nhất định rất nặng nề, người đàn ông cố ý trêu chọc cô nói: “Nhìn bộ dạng của em, chẳng lẽ là hối hận rồi?”
Giang Tĩnh Nguyệt ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt của anh.
Người đàn ông cười sâu sắc, tiếp tục nói: “Hối hận vì không hy sinh bản thân để thành toàn hạnh phúc riêng của em trai em và em gái tôi?”
Giang Tĩnh Nguyệt: “...”
Dù cảm thấy áy náy nhưng cô không hối hận.
Dù sao, bất kể ai kết hôn, đó cũng là hy sinh.
Hơn nữa cô ấy cảm thấy áy náy không phải rất bình thường sao?
Ngược lại cái bộ dạng không tim không phổi này của Cố Nghiêu Dã, mới không bình thường ấy.
“Anh cứ như vậy trơ mắt nhìn em gái mình biến thành vật hy sinh giữa hôn ước hai nhà sao?”
Giang Tĩnh Nguyệt cau mày.
Theo ý kiến của cô, khi Giang Thuật và Cố Tri Vi kết hôn, trong lòng cô càng đau lòng cho Cố Tri Vi hơn.
Dù sao thằng nhóc Giang Thuật kia từ nhỏ đã lạnh lùng, bất kể xảy ra chuyện gì, nócũng sẽ không quá quan tâm.
Ngay cả khi nó kết hôn với người mà mình không thích, khẳng định thái độ nó cũng thờ ơ, sẽ không phản kháng quá nhiều.
Cố Tri Vi thì khác.
Giang Tĩnh Nguyệt luôn rất thích cô nhóc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-da/3477966/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.