Chu Thỉ cầm một chiếc ô màu đen, đã tắm xong, thay một chiếc áo sơ mi dài tay màu xanh đậm.
Cả người nhìn qua càng thêm vững vàng ổn trọng.
Nhìn thấy bóng dáng thẳng tắp của người đàn ông xuyên màn mưa chậm rãi đi về phía cô, sự hoảng loạn của Giang Tĩnh Nguyệt cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Sau khi Chu Thỉ đến gần, cô nhếch khóe môi với anh, giọng nói mềm mại xuyên qua màn mưa: “Sao anh lại tới đây?”
“Trời mưa có hơi lớn xe của em lại bị anh lái đi, anh không yên tâm.”
“Vậy sao anh không gọi điện thoại cho em, ngộ nhỡ em đã về rồi thì sao?”
“Trước khi đến, anh đã gọi điện cho Tư Tư hỏi 'thông tin' rồi.”
Chu Thỉ trầm giọng giải thích, cuối cùng không quên bổ sung: “Nghĩ kỹ, có lẽ có thể cho em một bất ngờ.”
Sau khi người đàn ông nói xong, anh che ô lên đỉnh đầu Giang Tĩnh Nguyệt.
Hai người sóng vai bước xuống bậc thang.
Chu Thỉ nói mình đã mang xe của Giang Tĩnh Nguyệt đi sửa chữa, tính toán phải mất hai ngày nữa mới có thể sử dụng được xe.
Vì vậy, trong hai ngày tới, anh sẽ đón cô tan làm.
Giang Tĩnh Nguyệt suy nghĩ một chút, vẫn từ chối: “Em ở gần cục, anh đi đi lại lại rất vất vả.”
Hơn nữa, thời gian tan làm của cô không chính xác nên để Chu Thỉ phối hợp thời gian của cô tới đón đưa ít nhiều có chút khó khăn.
Chu Thỉ cũng không kiên trì nữa, anh ta luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-da/3477964/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.