Giống như lời cảm ơn của Chu Thỉ chỉ là lời ngoài miệng mà thôi.
Nhưng điều khiến cô khó chịu nhất lúc này là vẻ ngoài ngang ngạnh của Cố Nghiêu Dã.
Chu Thỉ đã giơ tay lâu như vậy, nhưng anh vẫn nhắm mắt làm ngơ.
Túm giống như nhị ngũ bát vạn[1].
[1]Túm giống như nhị ngũ bát vạn: Nó chủ yếu được sử dụng để mô tả nhóm người giàu có và quyền lực trong cuộc sống . Nhóm người này quả thật có thực lực và vận khí nhất định, sẽ không bị người khác ảnh hưởng, khi người khác ghen tị, họ thường sẽ buột miệng nói “Lôi hai năm tám vạn“.
So sánh thì Chu Thỉ càng thêm tao nhã lễ độ, dịu dàng và đàng hoàng hơn, thường được các cô gái yêu mến.
Ngay cả Cố Tri Vi cũng nghĩ như vậy.
Trong lòng thầm lo lắng cho anh trai mình.
Vì Cố Tri Vi vẫn còn ở đây, Giang Tĩnh Nguyệt không tính toán với Cố Nghiêu Dã nữa.
Cô chỉ nắm lấy cánh tay Chu Thỉ, ấn bàn tay đang lơ lửng giữa không trung của anh xuống, giọng nói lạnh lùng: “Anh không cần cảm ơn anh ta, chúng ta không nợ anh ta cái gì cả.”
Trong khi nói, Giang Tĩnh Nguyệt cũng nhìn Cố Nghiêu Dã, như thể đang nhắc nhở anh rằng cô đã trả cho anh khoản bồi thường tương ứng cho việc hủy bỏ hôn ước.
Trước mắt giữa bọn họ thuộc tình trạng thanh toán xong.
Giang Tĩnh Nguyệt nói xong, cô muốn đưa Chu Thỉ trở lại xe, tránh xa Cố Nghiêu Dã.
Kết quả, bước chân còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-da/3477961/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.