Ngoài ra, anh còn đồng ý sẽ gửi cho cô thông tin chuyến bay vào sáng mai.
Ngoài cửa sổ bóng đêm đen kịt, Giang Tĩnh Nguyệt thả lỏng thể xác tinh thần nằm ở trên giường.
Sau khi đặt báo thức trên điện thoại di động, cô bật điều hòa, nhắm mắt lại.
Một giây sau, đột nhiên mở ra lần nữa.
Chẳng biết vì sao vừa rồi khi nhắm mắt, cô không hiểu sao lại nghĩ đến Cố Nghiêu Dã vừa mới tắm xong, quần áo xộc xệch...
Vào lúc đó, cô thậm chí còn nhớ rõ đường vân cơ bụng của người đàn ông này...
Giang Tĩnh Nguyệt giống như bị dọa sợ, đôi mắt đẹp mở to, nhìn chằm chằm trần nhà, một lúc lâu mới thở ra một hơi.
Chỉ khi suy nghĩ của cô trở nên tỉnh táo hơn, Giang Tĩnh Nguyệt mới giơ tay vỗ nhẹ vào má mình, cố gắng loại bỏ vóc dáng tuyệt thế kiêu hãnh của Cố Nghiêu Dã ra khỏi tâm trí.
Trong miệng thậm chí còn tự lẩm bẩm: “Sắc tức là không, không tức thị sắc.”
“A Di Đà Phật…”
Không chỉ như thế, cô còn thầm mắng người đàn ông trong lòng: Hồ ly tinh!
Khu biệt thự Tây Đình Xuân Tuyết.
Cố Nghiêu Dã vừa mới đuổi đám bạn xấu đi, không hiểu sao bỗng cảm thấy ớn lạnh sống lưng, hắt hơi một cái.
Viên Nguyệt Hà quyết định ở lại qua đêm cười nhạo anh: “Hoặc là cậu bị cảm, hoặc là có người mắng sau lưng cậu.”
“Cậu chọn một đi?”
Cố Nghiêu Dã dẫn anh đến phòng dành cho khách ở tầng hai, nhếch khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-da/3477959/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.