Quảng cáo: Nhạc siu hay, mọi
người thử nghe nè ^^( bên trên)
ε=ε=ε=ε=ε=ε=┌(; ̄◇ ̄)┘
Tần Mặc ôm Trì Nghiên xuống xe, đi thẳng vào thang máy.
Dẫu đang được ôm như ôm công chúa, nhưng với tình huống tuỳ thời có thể bị hàng xóm quen mặt bắt gặp, đối với Trì Nghiên mà nói, đây chẳng phải chuyện vui gì.
"Em có thể tự đi." Cô ý đồ trườn xuống khỏi người anh nhưng thể lực cách quá xa, căn bản không thoát khỏi.
Từ gara tới thang máy, lại từ thang máy lên đến tầng chung cư, không thể không nói lực cánh tay Tần Mặc rất khoẻ, ôm cô cả một đường mà vẫn vững như cột, đã vậy còn có thể vươn tay mở khoá cửa bằng vân tay.
Trì Nghiên không có cơ hội thoát thân khỏi anh, thế là bị anh ôm một đường từ phòng bếp ra phòng khách, lại từ phòng khách vào phòng ngủ, cho đến tận khi ngã người vào chiếc giường kingsize.
"Anh..." cuối cùng không phải lo sẽ bị ai đó nhìn thấy, vừa được thả xuống giường Trì Nghiên đã muốn mắng người.
Tuy nhiên Tần Mặc vẫn xụ mặt nhưng động tác thả cô lại vẫn nhẹ nhàng. Trên giường cô bật dậy, muốn nổi giận nhưng cảm thấy kỳ thật bản thân cô cũng không có tức giận đến vậy, nên đành chửi thầm, "Lên cơn điên gì thế, em còn chưa phát tiết đâu? Không đúng... đến mức này sao?"
Đến mức này sao? Lần trước anh và cô đi ăn một bữa với Vân Lam, chẳng phải cô còn nổi đoá với anh cả một thời gian?
Tần Mặc nhẩm nhỏ trong lòng, không dám hỏi thật ra ngoài, rốt cục vẫn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-chu/1247955/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.