Edit: Bongbong_nbo
Chương 58: Không tập trung
Mùa đông, cây khô quắt, con quạ đen thùi lùi, ruộng đất đông cứng đến nứt nẻ.
Lục Vân Khai chân trần đứng ở trên đồng ruộng.
Hắn khiêng một cái cuốc lên, từ phía đông sang phía tây, lại từ phía tây đi tới phía đông.
Hắn như người lạc đường không tìm được mục tiêu, ở mảnh đất xa lạ, lưỡng lự, chần chừ; vừa giống như người bị vây hãm trong lô cốt đồ sộ, nôn nóng, đi vật vờ ở trong mê cung cong quẹo khúc khuỷu.
Lục Vân Khai không quanh quẩn một chỗ quá lâu.
Hắn đột nhiên ngừng lại.
Liền ở phía đông của mảnh ruộng, ở chỗ hắn quen thuộc nhất bắt đầu làm việc.
Bả vai hắn nghiêng sụp xuống một cái, cái cuốc ở khiêng ở trên vai liền trượt xuống trên mặt đất.
Hắn thuận thế đem lưng cũng khom xuống hướng về mặt đất, tay trái ở phía trước, tay phải ở phía sau, đem cái cuốc nhấc lên —— lại dằn mạnh, nện xuống.
Dưới tư thế như vậy, cả người hắn đều giống như một sợi nan tre mỏng manh, lưng uốn về phía sau cũng cong đến cực độ, hướng về phía trước cũng cúi đến mức thấp nhất.
Gió lạnh bất thình lình cuốn tới, làm một cành khô trên cây khô ''rắc'' gãy ngang!
Trên mặt Lục Vân Khai ra đầy mồ hôi.
Việc mà hắn làm thoáng cái bỗng chốc gần như đổ sông đổ biển.
Hắn khiến bản thân gồng mình lên, từ tinh thần tới thể xác.
Chỉ có như vậy, hắn mới sẽ không nhàn rỗi nữa. Sẽ không vừa nhàn rỗi, liền nhìn thấy mắt của vợ mình mở to trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-bach-hoang-quan/456889/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.