☆ Chương 12: Thoải mái
Edit: Bongbong_nbo
Lục Vân Khai chỉnh lý rõ ràng dòng suy nghĩ, liền lúng túng giống như vừa mới thưởng thức một cảnh PLAY xấu hổ, hận không thể xuyên việt về mười phút trước, đem đầu của mình để cánh cửa kẹp dẹp lép!
Mặt của cậu trong nháy mắt xung huyết đỏ rực, sau đó sắc đỏ này lập tức lan ra tới cổ đến trên tai của cậu, những hạt mồ hôi bịn rịn liền từ chóp mũi và trán thi nhau ứa ra. Cậu ấp úng rất lâu, cũng không làm cho câu nói đứt quãng của mình chỉnh đốn được lưu loát, mãi cho tới khi Giang Hưng đang nhìn chăm chú vào cậu, đột nhiên cúi đầu xuống, dùng tay đỡ trán một cái, cười lên.
Đây chẳng phải cười chế giễu hoặc cái cười như điên. Chủ nhân của nụ cười này chỉ là cong lên khóe môi, lộ ra một nụ cười mỉm nhẹ nhàng nhưng có chút sâu sắc.
—— Chính là giống như kiểu cười, bởi vì sớm đã hiểu rõ đoán trước được, cho nên tự nhiên khoan dung như thế.
Giang Hưng cười lên, lắc lắc văn kiện trong tay nói: ''Được rồi, chúng ta nói về chuyện chính đí, cậu đối với hợp đồng có ý kiến gì?''
Thì ra trên thế giới, thật sự có người có tính khí tốt như vậy tồn tại QAQ!
Lục Vân Khai biết mình có một tật rất cổ quái, cái tật này chính là cảm giác bất thình lình của cậu —— phân tích của cậu —— giác quan thứ sáu của cậu —— nói cái gì đều đúng, tóm lại bất chợt cảm giác của cậu đối với việc xuất hiện vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-bach-hoang-quan/456843/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.