Edit By Nỳ??Beta By Na + Vee
Lúc nhỏ, đối với chuyện ca hát, Thư Niệm cũng rất thích. Ngồi ở trước ti vi, rồi cùng hát theo với nhân vật hoạt hình trong đó. Lúc đó cô còn tự cho là mình hát rất hay.
Thư Niệm luôn cảm thấy bản thân mình đối với chuyện ca hát không có khuyết điểm gì cả.
Cha mẹ cũng chưa từng có dạy qua cho cô, họ cảm thấy rất đáng yêu, cũng liền mặc kệ cô.
Mãi đến giai đoạn trung học, có cuộc thi âm nhạc, ở cuối học kỳ, mỗi người đều phải lên đài để hát một bài. Có thể lựa chọn hát một mình, cũng có thể tìm một đội để kết hợp hát một bài.
Lúc đó Thư Niệm hát một bài 《Lòng cảm ơn》của Âu Dương Phỉ Phỉ.
Còn chưa có hát xong, Thư Niệm liền chú ý tới khuôn mặt của cả lớp đều đang nén cười. Trong lòng cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn ngoan cố mà hát hết cả bài.
Lúc sau xuống đài, liền hỏi Hà Hiểu Dĩnh, Thư Niệm mới biết được chính là mình hát lệch tone.
Hơn nữa còn không lệch tone theo bình thường.
Bị chê cười nhiều lần, Thư Niệm cũng không còn yêu chuyện ca hát nữa. Cho dù muốn ca hát, nếu có thì cũng là một mình trốn ở trong phòng nhỏ giọng hát.
Lần ngoại lệ đầu tiên là sau khi cô và Tạ Như Hạc có mối quan hệ khá tốt.
Có một lần, cô cao hứng đứng dậy, không lo lắng quá nhiều. Ở ngay trước mặt anh liền hát lên. Lúc đó, Tạ Như Hạc nghe rất chăm chú, sắc mặt thoáng có chút cổ quái, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/62413/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.