Edit: Je
Beta: Mowx
Nghe vậy, Thư Niệm ngẩng đầu lên, cảm xúc sa sút nháy mắt tản đi. Cô liếm liếm môi, gia tăng lực đạo nắm tay anh, biết mà còn hỏi: "Niệm? Là " Niệm" trong chữ nào?."
Tạ Như Hạc nghiêng đầu, nhìn thẳng vào mắt cô. Mặt mày của anh tuấn tú, thành thật đáp: "Niệm trong Thư Niệm."
"À, hóa ra là "Niệm" này."
Bởi vì uống rượu, mặt Thư Niệm đỏ bừng, gương mặt bị ánh đèn mờ nhạt choáng nhiễm. Cô đột nhiên đi đến trước mặt anh, cả người nhảy vào trong ngực anh.
Tạ Như Hạc theo bản năng ôm lấy người cô.
Thư Niệm cười híp mắt ngẩng đầu: "Thật sự là của anh."
Nghe cô nói thế, Tạ Như Hạc cúi đầu nhìn cô chằm chằm, đột nhiên cười ra tiếng, sau đó dùng lòng bàn tay vuốt vuốt đuôi mắt cô: "Ừm, anh biết là của anh."
Thư Niệm suy tư, ngẩn ngơ đem hai tay đều nhét vào trong lòng bàn tay của anh:" Của."
Tạ Như Hạc thuận theo phối hợp: "Anh."
Thư Niệm giống như trẻ con, nói tiếp: "Của anh."
Tạ Như Hạc vuốt tóc mái trên trán cô, ngữ khí dịu dàng mà dung túng: "Ừm, của anh."
Thư Niệm nghiêng đầu một chút, cảm thấy có cái gì không đúng, nghiêm túc nhắc nhở anh: "En nói hai cái."
Tạ Như Hạc trầm mặc hai giây: "Của anh, của anh."
Rất nhanh, Thư Niệm từ trong ngực anh lui ra, dắt anh đi lên phía trước: "Mấy giờ rồi?"
Tạ Như Hạc cúi liếc mắt nhìn thời gian: "Chín giờ."
Thư Niệm gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/2694618/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.