Edit: Vee +Mowx - Beta: Leo Leo
Nói xong, không đợi đầu kia trả lời, Tạ Như Hạc đã cúp máy. Anh bực bội thở hắt ra, lý trí cũng bắt đầu trở về một chút, miễn cưỡng cho rằng phân nửa lời Phương Văn Thừa nói là chính xác.
Bất cứ chuyện gì cũng phải tiến hành theo chất lượng.
Mặc dù anh khát vọng chiếm hữu cô, khát vọng dùng cách này với cô, hoặc khiến anh cảm nhận được sự an toàn tuyệt đối, khát vọng để lại dấu ấn trên cơ thể cô, khát vọng từng chút từng chút hiểu rõ hơn, khát vọng một bước lên trời.
Nhưng, tất cả đều chỉ là ý nghĩ của anh.
Thậm chí Tạ Như Hạc đã nghĩ đến, nếu như Thư Niệm không đồng ý ra ngoài, chỉ muốn ngồi ngốc trong căn phòng này, kháng cự thế giới bên ngoài. Cô chỉ có thể nhìn thấy anh, trong mắt chỉ có mình anh, sẽ không nghĩ đến những người khác.
Coi anh như trụ cột, không có anh thì không thể sống tốt được.
Như vậy cũng rất tốt.
Hai người bọn họ sẽ cùng ngốc trong cái căn phòng này.
Chỉ có hai người.
Giống như trong đất bùn lạnh lẽo ẩm ướt, nơi không nhìn thấy ánh nắng mặt trời, có hai gốc dây leo quấn lấy nhau, nương tựa vào nhau, chặt chẽ không gì có thể tách chúng ra.
Có thể chỉ cần Tạ Như Hạc nhìn thấy Thư Niệm, nhìn thấy những thứ có liên quan đến cô, hoặc là, chỉ cần anh nghĩ đến cô.
Ý nghĩ như vậy sẽ biến mất trong nháy mắt.
Từ ngày đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/2694596/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.