Editor: Na ~Beta: Leo Leo
"Ừ?" Thư Niệm phản ứng chậm vỗ một cái, một lúc không hiểu những gì anh nói, chỉ có thể theo bản năng mà nói "Có thể, có thể...."
Lời nói vừa dứt, hai người liền im lặng.
Nhưng cũng không quá lúng túng.
Tại cầu thang nhỏ hẹp.
Tạ Như Hạc đứng cách cô chưa được nửa mét. Anh đứng dưới cô một bậc thang, nhưng vẫn có thể nhìn rõ là cao hơn cô rất nhiều. Sắc màu ấm áp của riêng anh phát ra, vầng sáng tinh tế, dưới ánh mắt có một ánh sáng mờ mờ.
Khuôn mặt không giống những người bình thường xung quanh vẫn là lạnh lùng như vậy, nhưng lại thêm mấy phần ôn nhu.
Nhận ra được Thư Niệm đang đờ người, Tạ Như Hạc nâng ánh mắt, cầm cổ tay cô.
Ngón tay của anh hơi lạnh, giống như là trên làn da đột nhiên có thêm khối băng, Thư Niệm theo bản năng mà co rúm lại. Động tác Tạ Như Hạc ngừng một lát, cũng không tăng thêm lực, ngón tay khẽ đụng vào lòng bàn tay cô một cái.
Giống như là không thèm để ý tới động tác nhỏ ấy, hoặc là cố tình đụng chạm vậy.
Sau đó, Tạ Như Hạc lại lấy chìa khóa trả lại trong bàn tay của cô.
"Em mở cửa ra đi"
................
Thư Niệm không biết tại sao mọi thứ lại phát triển thành như vậy.
Cô đến phòng bếp lấy hai cái ly, suy nghĩ có chút hỗn loạn. Ánh mắt lại rơi trên cổ tay của mình, chỗ mà Tạ Như Hạc vừa đụng vào vẫn còn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/2694562/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.