Edit: Leo Leo ~ Beta: Vee
Lúc này, Thư Niệm cũng biết được cảm giác quen thuộc này từ đâu mà đến. Năm ngoái, vào lễ mừng năm mới, cô đã từng xem qua một đoạn kịch, bên trong đó có một đoạn lời thoại như vậy, cảnh đó nói về tình cảm thầm mến một người.
Khi nhìn thấy đối phương thì sẽ cảm thấy vui vẻ, tâm trạng mệt mỏi của một ngày cũng tan biến hết.
Trước đây, đơn giản chỉ cần nói chuyện phiếm.Hiện tại mỗi câu nói cần phải nghĩ thật lâu, thật cẩn trọng mới dám nói ra khỏi miệng.
Sẽ bởi vì một câu nói của anh ý, một cử chỉ nhỏ cũng khiến bản thân mơ mộng cả ngày.
Chỉ cần anh ấy lại gần hơn một chút,rồi anh ấy làm bất kì một cử chỉ nào, đều cảm thấy trong lòng vui như con nai nhỏ chạy loạn, thở gấp, giống như pháo hoa sặc sỡ đủ màu nổ tung giữa không gian.
Tâm trạng gần đây của cô cùng với những tâm trạng trên đều y như nhau. Thư Niệm có thể từ những điều đó, ngộ ra rất nhiều điều.
Nhưng, không thể không thừa nhận.
Cô hình như cũng thích Tạ Như Hạc
Càng lâu, dường như cô càng đắm chìm trong ảo giác.
Bọn họ đang nói chuyện yêu đương.
Thư Niệm đưa tay nhận lấy chiếc bánh ngọt từ tay anh, tự mình ăn. Cô biết mình không biết nói dối, rất sợ mình bị phát hiện điểm không được tự nhiên, dứt khoát cũng không nói một tiếng.
Mặc dù hành động này của Tạ Như Hạc khiến cho cô mông lung mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-vi-yeu-em/2694548/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.