Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Ngày ấy nàng cùng Trương Tứ đi lấy mật chiếu giả, mật chiếu đến tay liền có một đám hắc y nhân xuất hiện, sát khí đầy mình. Lúc đó tay nàng nắm chắc mật chiếu, hắc y nhân dù cũng ra tay với nàng thế nhưng lại không có ý định giết nàng. nàng cảm thấy khá khó hiểu, vì sao không trực tiếp giết nàng rồi đoạt mật chiếu giả, ngược lại ra sức xuất thủ với nàng lại không mảy may giết nàng.
Cho đến khi biết người phân phó làm mật chiếu này là Tạ Minh, nàng mới thông suốt vì sao hắc y nhân ngày đó lưu tình với nàng, chỉ vì nàng là nữ nhi của Tạ Minh, thuộc hạ của ông ta có chút kiêng kị nàng.
“Ngươi thật để tâm mấy chuyện này.” Tạ Minh nói, từ khi bị nhốt đến bây giờ, nàng không sốt ruột, cũng không nghĩ biện pháp thoát thân, ngược lại hào hứng nói chuyện mật chiếu giả triệu Mạch Chiêu Nam về kinh với ông ta. (MTLTH.dđlqđ)
Thanh Linh rũ mắt không nói lời nào, âm thầm đánh giá nếu bản thân ra tay với Tạ Minh thì có mấy phần thắng. Trải qua một trận đấu trong điện Triêu Dương, ngân châm trong tay nàng cũng chỉ còn mấy chiếc.
Nội công Tạ Minh thâm hậu, bản thân ông ta lại là một người dày dặn kinh nghiệm, muốn giết ông ta đúng là không dễ.
Hiện tại chưa vội giết ông ta, hai người bị vây ở đây, cũng không biết khi nào Tần Liễm đến cứu nàng. Nàng muốn trước khi hắn tìm được nàng, tiết kiệm một ít sức lực.
Trước khi Tần Liễm đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512610/chuong-149-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.