🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu

“Tính thời gian thì người truyền tin vào cung chắc vẫn còn trên đường.” Ninh Thục phi vẫn chưa bị phế truất, ý đồ cắt cổ tay tự sát của bà ta là chuyện không nhỏ, sư thái chủ sự của Vạn Phúc am chắc chắn sẽ cho người vào cung bẩm báo sự việc.

“Ngăn người truyền tin lại.” Thanh Linh phân phó.

“Vâng.” Thư Nghiễn hiểu ý Thanh Linh, Chủ Thượng muốn bọn hắn phải giám sát chặt chẽ hơn nữa, chuyện này mà truyền vào tai Hoàng Thượng, khó đảm bảo Hoàng Thượng không niệm tình cũ mà tha cho bà ta. Một khi bà ta hồi cung, việc ra tay đã không còn đơn giản nữa.

“Sư thái Chủ sự của Vạn Phúc am có thể thu mua hay không?” Thanh Linh hỏi.

“Thu mua lão ni cô kia? Đơn giản, lão ni cô kia lục căn không tịnh, một bó tuổi rồi mà ban đêm vẫn lén đi gặp gỡ nam nhân. Như thế thì thôi, bà ta còn ham tiền tài.” Chính vì bà ta không bỏ được tiền nhang đèn dồi dào của Vạn Phúc am nên mới không muốn hoàn tục: “Chỉ cần tiến hàng dụ dỗ cưỡng bức bà ta, thuộc hạ không tin không thu mua được.”

“Vậy thì tốt.” Thanh Linh nói: “Thu mua sư thái chủ sự của Vạn Phúc am, khiến bà ta phải đè chuyện Ninh Thục phi cắt cổ tay xuống.”

“Chuyện này quả thực không dễ.” Gương mặt Thư Nghiễn hơi nhăn nhó, Ninh Thục phi là Nhất phẩm cung phi, mặc dù bị phạt đi Vạn Phúc am tu dưỡng nhưng thân phận bà ta vẫn còn đó, thi thoảng vẫn có người từ trong cung đến.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512573/chuong-142.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê
Chương 142: Lời thề
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.