Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
“Ngày mai là ngày đưa Đại Hoàng tử trở về Đông Lăng phải không?” Diệp Thiên Minh hỏi.
“Phải.” Cơ Khinh Hoa gật đầu. “Dù sao đây cũng không phải Đông Lăng, sớm ngày đưa Hoàng huynh trở về để hắn có thể được an nghỉ.”
Thị nữ thân cận của Cơ Khinh Hoa tên A Oánh tới gần: “Đại Công chúa, quan tài của Đại Hoàng tử đã được đưa đến trạm dịch, có cần mang vào ngay luôn không ạ?”
“Mang vào đi.” Cơ Khinh Hoa nhẹ giọng phân phó.
Trong thời gian đó, Diệp Thiên Minh luôn nói một ít chuyện để Cơ Khinh Hoa buông lỏng tâm tình, sau đó có bốn người nâng một cái quan tài màu đen đi tới. Trong đó có hai người già và hai người trẻ tuổi.
Quan tài rất lớn, nhìn chất liệu hẳn là gỗ Kim Ti thượng đẳng. Bốn người khiêng quan tài thần thái nhẹ nhàng, bước chân mau lẹ, hẳn là người có chút công phu.
Cơ Khinh Hoa phân phó hạ nhân nâng Cơ Nguyên vào quan tài, khép nắp lại, Diệp Thiên Minh lại khuyên nàng nên thoải mái tinh thần, sau rồi cũng dẫn Diệp Đàm và Thanh Linh rời đi.
Sớm hôm sau, Thanh Linh ngồi trước bàn, dùng thìa khuấy dược thiện, thật lâu cũng không uống nổi một thìa.
“Tiểu thư, dược thiện đã nguội rồi.” Hương Thảo lên tiếng nhắc nhở.
Thanh Linh tựa như không nghe thấy, vẫn khuấy đều bát dược thiện. (MTLTH.dđlqđ)
Hương Thảo vẫy vẫy tay trước mắt nàng, Thanh Linh nghi hoặc nhìn nàng, nàng mới mở miệng nói: “Tiểu thư làm sao vậy? Sao lại thất thần như vậy?”
“Không có gì.” Thanh Linh nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512561/chuong-139-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.