“Diệp Đàm, mau..mau bắt con chó kia lại cho bổn cung.” Ninh Thục phi nấp sau lưng Thanh Linh, run rẩy nói.
Thanh Linh nhíu mày, nàng ngửi thấy mùi dược cực nhạt. Nếu không phải nàng nhạy cảm với mùi thuốc, chỉ sợ là cũng không có cảm giác gì với mùi này.
Dược này tác dụng làm chó nổi điên.
Ninh Thục phi muốn diễn cái gì trước mặt nàng vậy?
Có lẽ là Ninh Thục phi đang ở đằng sau Thanh Linh, con chó nhỏ kia định cứ thế chạy tới cắn Thanh Linh. Thanh Linh vô thức nhấc chân, đạp con chó nhỏ kia bay thật xa.
“Nương nương, người không sao chứ?” Thị nữ của Ninh Thục phi lo lắng hỏi han.
Ninh Thục phi tựa như vẫn chưa tỉnh hồn, vỗ vỗ ngực, hồi lâu mới nói: “Bổn cung không sao.”
Bà ta quay đầu cười nói với Thanh Linh: “Hôm nay may nhờ có Diệp nhị công tử, nếu không bản cung liền bị súc sinh kia cắn rồi.
Như vậy đi, hôm nay vừa đúng là ngày mộc tuyền, vì muốn biểu lộ lòng biết ơn, bản cung liền thưởng ngươi đến Bích Tuyền ngâm nước nóng.”
Trong nháy mắt Thanh Linh hiểu rõ, Ninh Thục phi diễn trò nãy giờ là muốn bắt nàng phải đi ngâm ôn tuyền.
Hành cung ôn tuyền có ba địa hương chỉ dành cho Hoàng gia, đó chính là Long Du các, Di Nhiên các và Bích Tuyền các.
Tam các cách nhau không xa, lần lượt là phòng ngâm dành cho Hoàng Thượng, cung phi và các hoàng tử.
Bích Tuyền các là nơi chuyên dụng của các hoàng tử, hiện thời Ninh Thục phi ban thưởng Diệp Đàm đếm Bích Tuyền các ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512516/chuong-125-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.