Editor: Yên Nhi
Thanh Linh mới vừa thoát khỏi người của Thánh Miếu đuổi theo mình, vừa ngước mắt lên, một bóng dáng màu trắng đột nhiên đập vào mắt.
Chỉ thấy Tần Liễm mặc một bộ bạch y bay bay, như một làn khói nhẹ nhàng bay tới.
Nhiều ngày không nhìn thấy hắn, nàng rất nhớ hắn. Giờ phút này nhìn thấy hắn, nàng vừa vui vừa hoảng loạn.
Đột nhiên, nàng nhớ tới hình như đã lâu rồi mình chưa có tắm rửa, tóc cũng rối giống ổ gà rồi.
Nữ tử ở trước mặt nam tử mà mình âu yếm, luôn hy vọng đối phương nhìn thấy đều là dáng vẻ xinh đẹp của mình.
Nàng đả nhiều ngày chưa tắm rửa như vậy, sau khi ra khỏi cấm địa cũng chưa kịp tìm một chỗ để rửa mặt chải đầu, nàng ngửi ngửi y phục trên người mình trên, oa, mùi vị ngay cả chính nàng ngửi thấy cũng cảm thấy ghét bỏ.
Mắt thấy Tần Liễm sắp đi tới gần, lúc sắp đi đến trước mặt nàng, nàng hét lên: “Chàng đừng tới đây.” Nàng không muốn để cho hắn ngửi thấy mùi thúi trên người của nàng.
Giờ phút này Tần Liễm vừa nhìn thấy nàng, hận không thể lập tức ôm nàng vào trong lòng, làm sao có thể nghe lời nàng mà đừng đi qua chứ?
Phát hiện Tần Liễm không để ý tới nàng, nàng giống hài tử làm chuyện xấu, xoay người chạy, vừa chạy vừa kêu hắn không được lại đây.
“Nàng chạy cái gì? Quay lại đây cho ta!” Tần Liễm nói, hắn có đáng sợ như vậy sao? Vừa thấy hắn liền trốn.
Vốn dĩ trong lòng đều là nỗi nhớ đầy ấp đối với nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512466/chuong-97-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.