Editor: Yên Nhi
“Ngươi thật biết giảo biện.” Tề Tế Huyên cười lạnh lẽo, trừ người Tiêu Dao Thành ra, còn có ai có khả năng ra tay với khách quý trong Mê Dao Cung chứ?
“Mượn chiêu thân dụ ta tới Tiêu Dao Thành là ý của ai? Cuối cùng thì Thành chủ đang ở đâu?” Tây Yến Dương Vương tiến lên nói: “Nếu như ngươi nói ra, Bản vương sẽ bảo toàn mạng nhỏ cho ngươi.”
Ngô Vũ hừ một tiếng, không định mở miệng nói gì.
Tần Liễm khẽ cười một tiếng, điểm huyệt đạo của Ngô Vũ khiến cho hắn không thể cử động: “Đại hoàng tử, mượn kiếm dùng một chút.” Hắn nói với Tề Tế Huyên.
Tề Tế Huyên tháo bội kiếm xuống ném cho hắn, sau đó đứng sang một bên.
Ngô Vũ chỉ thấy Tần Liễm mặc bạch y trắng như tuyết thản nhiên đi tới, dáng vẻ ưu nhã thong dong, cảnh đẹp ý vui, một người nam tử giống như tranh vẽ vốn dĩ không nên động vào máu tanh. Nhưng khi hắn cầm theo kiếm đi về phía hắn, hắn cảm nhận được sát khí âm lãnh từ trên người đối phương tản ra.
Tần Liễm không có nói nhiều thêm câu nào, dùng kiếm chậm rãi đẩy y phục của Ngô Vũ ra, lộ ra lồng ngực.
Mũi kiếm chạy dọc trên ngực của Ngô Vũ, hàn ý của kiếm ngấm vào da thịt, thấm vào trong xương tủy. Hắn bắt đầu cảm thấy sợ hãi, hắn muốn chạy trốn nhưng mà cơ thể không thể cử động được“Ngươi…… Rốt cuộc ngươi muốn làm gì…… Á” Hắn đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tần Liễm lấy kiếm chém đứt một cây xương sườn của Ngô Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512463/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.