Editor: Yên Nhi
Tần Liễm nhẹ nhàng cười một tiếng, ánh mắt xa cách mà lạnh nhạt: “Đêm đã khuya, Đại hoàng tử đi về nghỉ ngơi trước đi.”
Bị hạ lệnh đuổi khách, Tề Tế Huyên ngẩn ra: “Chẳng lẽ Tần công tử không quan tâm đến an nguy của Diệp công tử sao?”
“Bản tướng đang rất buồn ngủ, xin lỗi không tiếp được.” Tần Liễm xa cách nói.
Chuyện Thánh Quả bị trộm rất nhanh đã truyền tới trong tai của Thiên Nhất Tuyệt.
Chỗ ở của Đại hộ pháp Tiêu Dao Thành, Thiên Thánh Cung trong cấm địa, trong đại sảnh, Thiên Nhất Tuyệt ngồi ở trên chủ tọa. Hắn khẽ cúi thấp đầu, hai bên tóc mai xõa xuống che đi hơn phân nửa kia vẻ mặt âm u của hắn.
Trong đại sảnh bày tám viên dạ minh châu lớn đang đồng thời phát sáng, chiếu vào đá làm bằng ngọc trên sàn nhà làm phản xạ ra ánh sáng lạnh lẽo âm u.
Trước mặt Thiên Nhất Tuyệt có một người đang quỳ, người đó là thủ lĩnh phụ trách bảo vệ cấm địa, hắn cúi thấp đầu xuống, lặng lẽ chờ Thiên Nhất Tuyệt xử lý.
“Có người đến cấm địa trộm Thánh Quả đều đi rồi, ngươi mới phát hiện có người xâm nhập cấm địa, thực sự đáng chết!” Thiên Nhất Tuyệt lạnh lùng nói, hắn cách không đánh ra một chưởng đánh chết người nọ, không hề cho người nọ có cơ hội mở miệng cầu xin tha thứ.
Tư Không Hoành lẳng lặng đứng ở một bên, đầu cúi thấp xuống, không dám thở mạnh, càng không dám nhìn về phía người ngồi trên chủ tọa.
Tư Không Tiêm Vụ từ bên ngoià phòng đi vào, trên cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512456/chuong-93-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.