Thánh quả vừa rời khỏi cây liền tan biến ngay lập tức, điều này làm Hách Liên Dực bất ngờ.
Mắt thấy Thánh quả từng chút từng chút một biến mất, Hách Liên Dực nhanh chóng ăn nó, chỉ là chưa kịp xuống tay hắn liền cảm thấy có nguy hiểm ở phía sau, lập tức tránh qua một bên.
Thanh Linh bắn ngân châm về phía Hách Liên Dực, khi hắn tránh người, ngân châm toàn bộ phi vào trong nước.
“Người nào ở đó?!” Hách Liên Dực xoay người, căm tức nhìn bậc thang bên kia, lại một lần nữa muốn ăn Thánh quả đang cầm trong tay.
“Thánh quả không thể ăn!!” Thanh Linh từ bậc thang phi thân đến, Thánh quả đang dần hòa tan, nàng lo lắng Hách Liên Dực sẽ một miếng ăn hết liền vội vàng mở miệng: “Vương gia, Thánh quả tuy có diệu dụng (tác dụng kỳ diệu) nhưng liệu ngài có biết ăn Thánh quả lung tung sẽ nguy hiểm đến tính mạng?”
Nàng tính toán trước đem Hách Liên Dực dọa sợ, đến thời cơ thích hợp thì nhanh chóng đoạt lấy.
Hách Liên Dực dừng tay lại, dùng Hàn Băng chưởng đem Thánh quả đông cứng, nửa tin nửa ngờ hỏi lại: “Ngươi muốn gạt người sao? Làm sao ngươi có thể biết được điều ấy?” Diệp Đàm trong mắt hắn chính là loại người thiển cận, sau cuộc tỷ thí Tư Không Tiêm Vụ chọn rể, Diệp Đầm bày cách cho hắn đoạt hạng nhất, hắn liền không dám coi thường người này nữa.
Cho nên việc Diệp Đàm hiểu Thánh quả cũng không phải là điều quá khó hiểu, Diệp Đàm nói ăn Thánh quả lung tung sẽ rất hung hiểm, hắn vừa không muốn tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512453/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.