“Vinh Vương, ngươi không nên được voi đòi tiên!” Thanh Linh thống hận nói.
“Các ngươi cứ yên tâm, dược này được chế thành chất lỏng đỡ thương và rượu, uống vào chỉ không sử dụng được nội lực trong nửa canh giờ mà thôi, tuyệt không cần lo lắng đến tánh mạng.” Nói xong, Hách Liên Dực ném dược cho Tần Liễm.
“Không cần!” Thanh Linh lắc đầu với Tần Liễm, nàng không muốn nợ hắn quá nhiều.
Tần Liễm nhìn thần sắc thống khổ của Thanh Linh, lòng cũng đau xót theo, đưa dược Hách Liên Dực vừa đưa ngửi một chút, sau đó nuốt xuống.
“Ha ha ha, Tần tướng quả nhiên là người sảng khoái.” Hách Liên Dực sai người lấy ra giải dược ném đến tay Tần Liễm.
Hách Liên Dực đi đứng bất tiện, hắn phải lệnh người cõng hắn rời đi. Nhưng bọn họ chưa đi được mấy bước đã lui trở lại.
Hách Liên Dực sắc mặt úc trầm: “Chẳng lẽ Tần tướng muốn lật lọng?” Hắn cả giận nói, phía trước lại xuất hiện một đám hắc y nhân sát khí lẫm liệt, bọn họ đều có cầm đao trong tay.
“Bọn họ không phải là người của bản tướng” Đôi mắt sắc bén của Tần Liễm trầm xuống, tay ôm Thanh Linh không tự giác được căng thẳng.
Hắc y nhân ngăn cản Hách Liên Dực ở phía trước trong mắt lộ ra tia sáng hung ác, trên người nồng đậm sát khí, phảng phất như từ trong địa ngục đi đến.
Một trận gió thổi qua, Hách Liên Dực không khỏi rùng mình một cái.
Tần Liễm đem giải dược cho Thanh Linh nuốt xuống, sau đó buông tay đỡ tay của nàng ra, đứng dậy.
“Các hạ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512387/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.