Khuyết Ngọc lắc đầu, cười nhẹ nói: "Thật sự không phải do vấn đề tiền tài, mà trước khi Bạch công tử đến đây, đã có người ra giá rất cao với Phong Tuyết Lâu, điều kiện mà người đó đưa ra là Phong Tuyết Lâu không được để lộ bất cứ tin tức gì có liên quan đến Văn Thi Dung."
"Người nọ là ai?" Nàng không khỏi nghi hoặc, là ai ra giá cao để Phong Tuyết Lâu không được để lộ tin tức của Văn Thi Dung?
"Thứ lỗi cho Khuyết Ngọc không thể trả lời."
Thanh Linh cũng biết Phong Tuyết Lâu có quy củ của Phong Tuyết Lâu, Phong Tuyết Lâu đã đồng ý giữ bí mật cho người khác, tất nhiên sẽ không để lộ ra tin tức của Văn Thi Dung: "Vậy còn chuyện thứ ba?" Khi Khuyết Ngọc vừa nhìn thấy ngọc bội trong bức họa, thần sắc rõ ràng lộ ra tia khác thường, nàng không có bỏ qua, vậy Khuyết Ngọc có lẽ cũng biết được chuyện có liên quan đến khối ngọc bội này.
"Thứ lỗi cho Khuyết Ngọc không thể nói." Khuôn mặt yêu dã nở nụ cười nhìn đáng bị ăn đòn vô cùng.
"Nếu Phó lâu chủ đã không thể cho ta hai tin tức trước, vậy ta đành phải lấy đi phần lớn số bạc thắng được kia rồi." Thanh Linh không khách khí nói, bạc thắng được nhiều như thế, mà Khuyết Ngọc chỉ có thể cho nàng một tin tức duy nhất, không lí nào nàng phải để lại nhiều bạc như vậy.
Sau khi Khuyết Ngọc đưa Thanh Linh và Vô Ảnh ra ngoài, hắn đi đến sau bình phong nói với bạch y nam tử đang lười biếng ngồi chơi: "Tần Liễm, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-yeu-nghiet-sung-the/1512368/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.