Bước vào nhà lao,nơi này đã không còn mùi hôi thối ,ẩm mốc cùng u ám nữa.Đèn đuốc được thắp sáng cảm giác liền tốt hơn rất nhiều.
Cánh cửa phòng giam của Thái úy được mở ra,Tĩnh Hàn bước vào trong,trêи tay còn cầm theo một cái thực hạp.Một thân bạch y tượng thần tiên thật sự không hợp với khung cảnh nhà lao chút nào.
"Thái Úy,ta mang thức ăn đến."Tĩnh Hàn dịu giọng nói với lão nhân gia đang ngồi trêи nệm mềm.Xong còn cẩn thận bày những món ăn lên bàn trước mặt lão nhân.
Trưởng bối của nàng cũng là trưởng bối của hắn.Hắn không nghĩ sẽ làm phật lòng.
Sau này có mang được sính lễ vào Tướng quân phủ hay không vẫn còn nhờ một lời nói của lão nhân gia.
Còn nệm mềm ,bàn nhỏ,ấm trà hay chăn mới đều là được hắn cho người mang đến.
Thái Úy ngước mắt nhìn nam nhân đang bày những món ăn nóng hổi ra trước mặt mình, trêи mặt quả thật không biểu hiện gì là nịnh nọt.
Hừ!!!Tưởng làm như vậy qua mặt được lão gia này sao??
Tên hồ ly này ông không dám nhận là hiểu quá rõ nhưng thủ đoạn của hắn ông vẫn thường xuyên chứng kiến.Tốt như vậy cũng chỉ là muốn ông nói tốt giúp vào câu chứ làm sao mà có lòng tốt gì.
"Thừa tướng làm gì vậy? Ta hiện tại chỉ là một tù nhân.Không xứng cùng thừa tướng nói chuyện chứ đừng nói là....." Giọng nói của Thái Úy vang lên ,vẫn hữu lực như xưa.Ông cũng không nhìn đến những món ăn trêи bàn mà đưa tay rót cho mình một chung trà.
"Thái Úy đừng nói như vậy.Người là tướng soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595091/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.