Đặt ʍôиɠ ngồi xuống chiếc ghế vừa mới được mang ra .
Ừm~ Thật êm a~
Bưng tách trà lên uống một chút.
Ừm~ Thật thơm a~
Bỏ một mảnh nhỏ điểm tâm vào miệng.
Ừm~Thật ngon a~
Qua một hồi mới ngước mặt nhìn đến vị Dương Bá Hầu vẫn còn đang khom lưng hành lễ.
Trêи trán lấm tấm mồ hôi, cả thân thể đều lung lây.
Hình như sắp trụ hết nổi rồi nha~
Vân Phượng giả vờ ngạc nhiên lên tiếng nói.
"A!!! Sao nãy giờ Dương Bá Hầu vẫn chưa đứng thẳng dậy. Tuổi tác đã cao khom lưng lâu như vậy thật không tốt. "
Vân Phượng nói bằng giọng hết sức tha thiết không thể bắt bẻ vào đâu.
Giọng nói là vậy nhưng biểu tình trêи mặt lại hết sức muốn đánh đòn.
Dương Bá Hầu đứng thẳng người dạy phủi phủi hai bên tay áo cũng không kém cạnh nói.
"Bổn Hầu hành lễ với quận chúa, quận chúa chưa đáp làm sao bổn hầu dám thẳng thắt lưng.
Dù sao bổn hầu vẫn là người có dạy dỗ kỹ càng. " Chỉ có một chút này cũng dám sử dụng trước mắt ông.
"Ai nha....vậy là ta quên cho Dương Bá Hầu đứng dậy sao?!! Thật là có lỗi quá a~
Còn các ngươi như vậy mà cũng không nhắc ta."
Vân Phượng " nghiêm khắc " nói với mấy vị thống lĩnh.
"Thuộc hạ biết sai." Tám người như một nghiêm túc trả lời.
******
"Mời Dương Bá Hầu ngồi sau đó chúng ta sẽ cùng nói chuyện. " Đưa tay làm cử chỉ mời.
Dương Bá Hầu cả mặt đen thui nhìn chằm chằm Vân Phượng.
Nha đầu này là muốn ông ngồi cái ghế nhỏ xíu cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595066/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.