"Chủ tử ,nên dậy rồi." A Thi kéo ra mành giường màu xanh nhạt.
Dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn tiểu mỹ nhân đang ngủ bên trong nhưng nhiều hơn là đau lòng.
Tối qua cơn đau đầu tái phát người ấy không thể ngủ cả đêm.
Sáng đương nhiên là không thể nào dậy nổi.
Nhưng bây giờ giờ trời cũng sắp trưa rồi không thể nào không kêu người ấy dậy.
Bỏ bữa thật không tốt sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
"Một chút nữa thôi a~" Vân Phượng nằm trở mình quay mặt vào trong tiếp tục ngủ.
Trung y xốc xếch theo cử động của Vân Phượng mà tuột xuống lộ ra một vùng tuyết trắng.
"Dậy nào chủ tử của ta. Hôm nay phòng bếp có nấu món tuyết cáp, gà ngũ vị,... mà chủ tử thích ăn nhất " A Thi mặc kệ Vân Phượng làm nũng tiếp tục gọi.
Lỗ tai tinh xảo giật nhẹ , tuyết cáp?
Bụng nàng từ sáng đến giờ vẫn chưa có gì bỏ vào... ừm....có chút đói .
Được rồi ~ăn một chút rồi ngủ tiếp vậy.
Thuận theo cánh tay A Thi mà ngồi dậy mặc cho nàng ấy rửa mặt chải đầu cho nàng.
A Thi giúp nàng rửa mặt nhìn thấy vết thâm dưới mắt thì đau lòng không chịu nổi.
Trong lòng quyết tâm nhất định phải tìm được danh y chửa khỏi chứng đau đầu này cho chủ tử nhà mình.
*******
Xong hết thảy ngồi vào bàn thưởng thức những món ngon nghi ngút khỏi.
Tạm biệt cuộc sống ăn gấp không kịp uống canh.
Tạm biệt cuộc sống thâu đêm suốt sáng phải ôm đao trong người.
Cuộc sống là phải hương thụ như bây giờ a~
Đang nhấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595064/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.