Edit: Trảm Phong
Không thể không nói, chiêu thức này của Phong Lam Cẩn chấn nhiếp một nhóm người, mà ngay cả Khương Mạt cũng không nghĩ tới Phong Lam Cẩn không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền đổ máu, trong lòng hắn giật mình, nhưng cũng hiểu thủ đoạn mạnh mẽ vang dội như vậy dùng vào lúc này là thỏa đáng nhất.
Cùng những người này căn bản cũng không có gì để nói, chỉ có dùng bạo chế bạo mới có thể đạt tới kỳ vọng mình muốn!
Hôm nay vẫn chỉ là ngày đầu tướng gia hạ mệnh lệnh, đã có người bằng mặt không bằng lòng xử lý chuyện như vậy, nếu không nghiêm trị, chỉ sợ thương nhân khác đều sẽ học theo, chiêu thức này của Phong Lam Cẩn tối thiểu nhất có thể làm cho những người kia kiêng kỵ.
Bởi vậy Khương Mạt cũng chỉ hơi kinh ngạc một chút liền khôi phục bình tĩnh.
“Xét nhà!”
“Vâng!” Khương Mạt cung thanh đáp, đối với thừa tướng này so với mình còn nhỏ hơn hai ba tuổi hôm nay thật lòng kính nể, hắn hạ lệnh làm cho một đám người lập tức xét cửa hàng mét trước mắt, lại sai sử người đi lật nhà Đông gia kia. Sau cùng, còn cất giọng nói, “Đây là kết cục của kẻ dám cãi lời tướng gia, việc hôm nay cũng coi như cho các ngươi một cái cảnh cáo, ngày khác nếu để cho bản quan tra được còn có thương nhân mượn cơ hội này treo đầu dê bán thịt chó, bản quan nhất định nghiêm trị không tha!”
Một phen nói năng chính khí lăng nhiên, rất nhanh liền chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-phu-nhan/2268711/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.